LINH PHI KINH - Trang 611

Dương Phong Lai hai mắt rực sáng, buột miệng hỏi: "Ồ, rồi làm sao bọn

nó trở về lại cỗ thuyền buồm?"

"Cũng không khó." Lạc Chi Dương lắc đầu, "Thuyền buồm nhất định có

để lại tiểu đĩnh cho tụi nó."

Dương Phong Lai chưa chịu thôi, ông ta phóng ra ngoài thạch động,

chạy ra bờ biển, dõi mắt trông, thấy chỗ chân trời loáng thoáng một cái
bóng đen nho nhỏ, khi nhìn kỹ, quả nhiên là một chiếc tiểu đĩnh. Dương
Phong Lai hả họng chửi bới: "Hảo tặc trọc, đúng là con mẹ nó đồ gian trá."
Ông ta ngơ ngẩn một hồi, rồi quay sang hỏi Thi Nam Đình: "Thi tôn chủ,
giờ mình làm sao?"

Thi Nam Đình nhíu mày trầm tư, nghĩ kế sách, chợt nghe Lạc Chi

Dương nói: "Thi tôn chủ, có thể lo liệu cho một chiếc khoái thuyền
không?"

Thi Nam Đình sửng sốt, ông hội ý, hỏi: "Ngươi muốn đuổi theo chúng

nó?"

Lạc Chi Dương đáp: "Đúng vậy, mới đi chưa bao lâu, tặc trọc lư nhất

định còn chưa có xa. Tui cùng Tịch chân nhân đuổi theo tụi nó, chưa hẳn
không đoạt được sách về."

Coi tình hình, Hoa Miên, ba tôn Đông Đảo đều cùng bị thương, Vân

Thường thì không biết đi đâu, bọn đệ tử khác lại càng không phải đối thủ
của Xung đại sư.

Võ công Tịch Ứng Chân thì khỏi cần nói, còn Lạc Chi Dương thắng

Trúc Nhân Phong, cho dù cái thắng đó có chỗ kỳ diệu khó hiểu, nhưng vẫn
là thắng dứt khoát, nếu muốn đoạt lại bí đồ, ngoài hai người đó, thật sự khó
nghĩ ra được một người thứ ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.