LINH PHI KINH - Trang 660

gà, vừa ăn, ông vừa trầm trồ: "Hảo tiểu tử, hảo bổn sự. Con gà này nướng
thật ngon, thịt mềm, nước đậm đà, hương vị thơm tho, tươi ngọt, nuốt
xuống rồi mà còn lưu lại nhiều dư vị. Con gà nướng kiểu "Khiếu Hoa kê"
này, bọn đầu bếp nơi lầu "Trích Tinh" của kinh thành làm thua ngươi xa
lắc!"

Lạc Chi Dương cười nói: "Tịch đạo trưởng nếu không chê, tui từ đây

mỗi ngày mỗi nướng hầu đạo trưởng xơi"

Tịch Ứng Chân lau mỡ gà bên mép, ông vui vẻ bảo: "Bắt tiểu tử nhà mi

làm đầu bếp, há chẳng khuất tất mi lắm hay sao? Ừa ... mấy thứ nhồi gà đều
là hái từ trên đảo, phải không?"

"Thiệt cũng lạ!", Lạc Chi Dương cười cười, "Hòn đảo này có rất nhiều

kỳ hoa dị thảo, vừa rồi, tui dòm thấy mà cũng phát sợ, mé bên kia còn có
một cái ao, nở đầy hoa sen. Nè ... nè ... thử một chút hạt sen này xem, vừa
ngọt vừa thơm, ăn thiệt khoái khẩu!"

Tịch Ứng Chân rửa sạch một búp sen, ăn hai hạt, miệng liên tục khen

ngon.

Diệp Linh Tô cũng nhón lấy một búp, cô dùng kiếm tước lớp vỏ dính

bùn, nhai chầm chậm, gật gù cái đầu.

Cả đám Xung đại sư thấy bọn họ ăn gà toả hương vị thơm ngon, cả bọn

đều ứa nước dãi đầy miệng, chảy cả ra ngoài mép, món dê nướng trong tay
bỗng vừa cứng ngắc vừa nhạt nhẽo, không sao nuốt xuống nổi.

Trúc Nhân Phong buông miếng thịt dê đang cầm trong tay xuống, y

dòm dòm Minh Đấu, trong mắt không phải không có nét trách móc.

Minh Đấu cả giận: "Con mẹ nó, thằng họ Trúc kia, hai mắt mi trô trố

vào lão tử làm gì? Lão tử sả thịt dê rồi nướng, có chỗ nào sai lầm đâu? Giỏi
thì tự mình làm lấy mà ăn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.