LINH PHI KINH - Trang 676

Lạc Chi Dương lẳng lặng bước ra khỏi hang động, hắn đưa mắt nhìn

trùng khơi, nghĩ đến những gian nan sắp đến, trong lòng rất buồn phiền.
Bỗng mũi hắn ngửi được một mùi thơm, ngoảnh nhìn lại, hắn thấy Diệp
Linh Tô đã lặng lẽ đi đến bên cạnh. Đôi mắt nàng trong như nước hồ thu,
cô gái im lặng nhìn vào hắn một hồi, rồi cô đột nhiên nói: "Vừa rồi, ngươi
đã làm rất phải!"

Nói xong, mặt hoa thoáng ửng hồng, cô vung vẩy tay áo, quày mình đi

về phía xa xăm.

Một lúc sau, cô trở về, trong tay ôm một khối đất sứ, cô đặt nó xuống

đất, bắt đầu nhào nặn ra những món có hình dạng chén bát, dĩa, chậu...

Lạc Chi Dương nhìn ra ý định của cô, hắn xốc tinh thần lên, đến bên

cạnh giúp cô một tay. Hai người vẫn lặng thinh, cùng nhào nặn đất sứ thành
chén bát, đĩa, chậu ... rồi sau đó,

Lạc Chi Dương tạo một khuôn lò, hắn nổi lưả nung lô đồ sứ.

Xong việc này, Lạc Chi Dương săn về một con sơn dương, hắn xin Diệp

Linh Tô một kim châm, uốn cong nó thành lưỡi câu, rồi rút chỉ áo làm dây
câu, hắn kiếm được hai con cá lớn, băm nhỏ thịt dê nhồi vào trong cá, sau
một hồi nấu nướng, đã xong được một chậu món "Ngư Dương tiên", bưng
vô trong động. (ND: Tiên '

鲜' nghĩa là tươi , gồm bên phải là bộ NGƯ '魚',

bên trái là chữ DƯƠNG (dê) '

羊')Nguyên lai, cá thì tanh, dê thì hoi, thịt dê

nhồi bụng cá, nấu nướng xong, chẳng những cả mùi tanh lẫn mùi hoi đều
biến mất, món ăn này bốc mùi thơm lựng, đưa vào miệng lại ngon lành kỳ
lạ, thịt cá biển tươi rói, nhai chầm chậm, cho cảm giác thanh thoát nhè nhẹ.
Tịch Ứng Chân ăn vào, ông khen ngợi không dứt, có cảm giác quên hết hẳn
những mĩ vị ông từng nếm qua trước đây, vui vẻ nói: "Hai chữ NGƯ và
DƯƠNG tụ họp với nhau lại thành chữ TIÊN, đúng là người xưa đẫ không
có lừa gạt ta! Lạc Chi Dương, mi nấu món này, vậy có biết lai lịch từ đâu
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.