LINH PHI KINH - Trang 776

Tịch Ứng Chân không sao khác hơn, ông gật nhẹ đầu với Lạc Chi

Dương. Thiếu niên rút kiếm ra khỏi vỏ, hắn nhẹ nhàng vung lên, nghe rẹt
rẹt mấy tiếng, mối hàn cửa đã đứt vỡ toang, khiến cánh cửa rơi rầm rầm
xuống đất. Mọi người định thần trông vào, đàng sau khung cửa là màn
trướng cẩm tú, ngay giữa tháp là một nam tử khôi vĩ đang ngồi thẳng lưng
tại đấy, mặt chữ điền, râu dài, đôi mắt khép hờ, hàng lông mày rậm vắt
xếch ngược lên.

Mọi người không hẹn mà cùng lúc lui về phía sau một bước, họ chăm

chú nhìn vào người ngồi trong tháp, trong lòng không khỏi thất kinh, kiểu
như người nọ sắp sửa mở to đôi mắt mà bước ra.

Chỉ thấy sau một lúc lâu, người nọ chẳng chút động tĩnh, thấy ông ngồi

kiết già, hai bàn tay đặt trên đầu gối, lòng bàn tay hướng lên trên, tay trái
cầm một nhánh hoa sen bằng ngọc bích, tay phải nâng một hộp bằng bạch
ngọc màu mỡ dê, chất ngọc của cả hai đều trong veo, nhìn rất bắt mắt.

"Vô Lượng Thọ Phật.", Tịch Ứng Chân chợt động dung, ông chắp tay,

nói tiếp "Thật là một kim thân bất huỷ tuyệt vời, xem ra, Thích tiền bối đã
thực sự giác ngộ diệu pháp, đã chứng quả vô thượng đại đạo."

Từ xưa tới nay, không ít cao tăng nhà Phật, sau khi tịch diệt, kim thân

không bị huỷ hoại. Nhục thể của ngài Lục tổ Tuệ Năng bên Thiền Tông
truyền từ thời Sơ Đường, kim thân đặt trong toà Phật tháp, để người đời sau
chiêm ngưỡng. Tại sao kim thân bất huỷ, người ta giải thích, đó là các vị đã
chứng quả thành Phật. Ngay lúc này đây, ngồi trong tháp, Thích Ấn Thần
tịch diệt đã hơn năm trăm năm, mà gương mặt vẫn như lúc còn sống, chừng
như cũng giống ngài Lục tổ, ông ta đã đạt đến trình độ nhục thể không bị
huỷ diệt.

Trước kỳ tích đó, Tịch Ứng Chân thân tâm bị chấn động, ông bất ngờ

cảm giác cuồng phong nổi dậy, là đang bị ba luồng kình lực đồng lúc đánh
lén vô lão đạo sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.