LINH PHI KINH - Trang 8

– Đạo khả đạo, phi thường đạo, đã có thế gian vô song chi đạo, thì thân

làm đạo sĩ, bần đạo muốn được thỉnh giáo.

Gia đinh biến sắc:

– Lão mũi trâu, ngươi đến gây sự à?

– Luận đạo thôi mà, làm gì có chuyện gây sự, – đạo nhân cúi đầu hành

lễ – Xin báo một tiếng cho Thích Ấn Thần Thích đại tiên sinh.

– Ngươi không gặp may rồi, – gia đinh lắc đầu – Lão gia nhà ta đi Khai

Phong rồi.

– Bao giờ về?

– Chẳng biết nữa – gia đinh sốt ruột – Lão mũi trâu, lão gia nhà ta thiên

hạ vô địch, nếu ngươi định khiêu chiến sinh sự, thì ta khuyên ngươi hãy cân
nhắc lại đã.

– Thiên hạ vô địch? – Đạo nhân cụp mắt cười, chìa tay phải, khớp ngón

tay gầy đanh, đốt gồ lên như đốt tre. Hắn vẫy tay, đầu ngón tay lướt qua
làm bụi đá trên mặt bia rơi lả tả, trên chữ “nhất” xuất hiện thêm một nét
ngang, biến thành chữ “nhị” to tướng.

Chỉ pháp kinh thế hãi tục, gia đinh há hốc miệng, đứng đờ người ra.

Đạo nhân vẫn tỉnh như không, lại xóa chữ “song” trên bia đá đi, tiếp đó
duỗi ngón tay vạch ngoằn ngoèo, soạt soạt soạt một lát ra chữ “túc”.

Thế là, dòng chữ trên bia đã thành, “Thiên hạ đệ nhị nhân, thế gian vô

túc đạo”, tẩy sạch hết khí thế cuồng ngạo, thay vào đó là sự lăng nhục cực
cùng.

Gia đinh trừng trừng nhìn đạo nhân, mặt trắng bệch:

– Mũi… mũi trâu, ngươi là ai…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.