LINH PHI KINH - Trang 10

Hai chữ “lợi hại” vuột ra khỏi miệng lão, Thích Yến Chi chưa từng nghe

qua, không kìm được buột hỏi:

– Cương cực phản nhu là thế nào?

– Chữ ăn vào đá rất sâu, muốn làm được thế này, nhất định phải vận

cương kình, nhưng nếu chỉ lực chí cương thì sẽ làm rìa chữ bị diềm rạn,
nhưng con nhìn chữ ‘túc’ mà xem, viền đi rất mịn, đường nét trơn nhẵn,
vận bút lưu loát, y như thể dùng bút lông sói êm mềm viết trên đậu phụ vậy.

Thích Yến Chi ngẩn người nghe, lẩm bẩm:

– Phụ thân… có làm được như thế không?

Thích Ấn Thần mỉm cười, bình tĩnh hỏi lại:

– Đạo sĩ đó vẫn ở Thừa Hoàng quán chứ?

– Vẫn, như con đi hỏi thì sau khi vào đạo quán, ông ta trước sau vẫn ở

trong một tịnh thất, ngoài ba bữa cơm, thì cả ngày không ra gặp ai cả – Nói
đến đây, Thích Yến Chi rất bối rối – Cũng không biết ông ta định làm gì
nữa.

– Trước cơn bão đất trời luôn tĩnh lặng – Thích Ấn Thần khép mắt,

điềm đạm nói – Thế này là hắn muốn dồn sức đợi tấn công đây.

Thích Yến Chi vội hỏi:

– Phụ thân nghỉ ngơi đã chứ?

– Ta ngủ trên lưng ngựa rồi – Thích Ấn Thần phủi phủi tay áo, thản

nhiên nói – Hay lắm, để ta đến Thừa Hoàng quán xem thế nào.

Thích Yến Chi ngập ngừng một thoáng rồi nói khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.