LINH PHI KINH - Trang 918

Thu Đào thản nhiên nói: "Võ công lại không làm ra cơm mà ăn. Võ

công cao tới đâu, trong cuộc sống, thảng hoặc không trộm, không cướp ...
đành phải đi bán tượng đất sứ cho người mua vui"

Bà nói, ánh mắt chớp động, rõ ràng là lời xuất phát tự tâm khảm.

Thu Đào lại hỏi hắn tu ở đạo quán nào, Lạc Chi Dương nói là Dương

Minh quán. Thu Đào kinh ngạc: "Chỗ đó thuộc về hoàng gia. Ưà .., Dương
Minh quán cùng Thái Hạo cốc rất có uyên nguyên sâu xa, ngươi đi làm đạo
sĩ, là để dò tìm tiểu cô nương kia, phải không?"

Câu đoán tuy không trúng, cũng không xa lắm, Lạc Chi Dương đành

phải gật đầu.

"Ngươi thật sự đứa si tâm." Thu Đào than một hơi, "Cô gái nọ, ta thấy

dễ thương, đích xác khó lòng quên cho được. Tiểu tử kia, ngươi cùng ta coi
như hữu duyên, nếu ngươi cần ta giúp đỡ những việc ta làm được, ngươi
chỉ cần mở miệng nói ra thôi. Ta hành tung bất định, ngươi nếu muốn tìm
ta, hãy đi tới ven hồ Huyền Vũ, kiếm chưởng quầy họ Phương trong quán
'Thiên Thu các’."

Bà thò tay vô giỏ, ngắt một mẩu đất sứ, nặn ra một con mèo Ba Tư nhỏ,

đưa cho Lạc Chi Dương.

Lạc Chi Dương nhìn con mèo đất, có cảm giác quen mắt, hắn sực nhớ

lại, cô gái ngồi kiệu gặp ven sông cũng có một con thần tình tương tự, hắn
lại nghe Thu Đào dặn: "Bổn phái làm việc, không giống thế tục. Để tránh
liên lụy, ngươi hãy quên hết những việc xảy ra đêm nay."

Bà không hề đả động đến "Linh Đạo Thạch ngư", Lạc Chi Dương thầm

kêu "Đáng xấu hổ thật", tự mình che che giấu giấu, đúng là lòng dạ tiểu
nhân, đâu phải thế gian này ai cũng một kiểu với Trương Thiên Ý, với
Triệu Thế Hùng, hắn trông thần khí Thu Đào, rõ ràng bà chẳng hề để Thạch
ngư vào mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.