Chỉ riêng từ tiêu chảy đã khiến mọi người cười phá lên. Riddle thì
không thế. Ngược lại, anh còn tuyển lựa các đối tượng nghiên cứu qua
phiếu BỊ TIÊU CHẢY? dán ở mặt sau cửa các nhà vệ sinh trong căn
cứ. Một bức ảnh trong bộ ảnh Hình ảnh Trực quan Phân cấp Mức độ
Tiêu chảy anh soạn ra để minh họa cho các đối tượng trong nghiên
cứu hiện thời được lấy từ một tờ quảng cáo xúp của thương hiệu
Campbell’s Chunky. (“Nhìn kỹ này,” anh sẽ bật mí, “có cả một cái thìa
thò ra nữa.”) Dù sao, vì nhiều lý do rồi sau bạn sẽ hiểu, Riddle nghiên
cứu về bệnh tiêu chảy một cách hết sức nghiêm túc. Như anh đã nói,
hoàn toàn không đùa cợt: “Tôi sống và thở với thứ này.” Tôi đã nghe
thấy anh dùng từ thiêng liêng để miêu tả bộ sưu tập mẫu phân đông
lạnh của mình. Riddle cũng rất muốn cấp trên nghiêm túc nhìn nhận
vấn đề này.
Trong những thế kỷ trước, đương nhiên người ta sẽ nhìn nhận vấn
đề tiêu chảy một cách nghiêm túc. Bệnh lỵ “cướp đi mạng sống của
nhiều binh sĩ hơn cả dính bom và dính đạn”, -William Osler, được
mệnh danh “Cha đẻ của ngành dược hiện đại,” đã viết như vậy nào
năm 1892. (“Bệnh lỵ” là một khái niệm rộng mô tả bệnh nhiễm trùng
do tác nhân gây nhiễm trùng tấn công trực tiếp vào thành ruột, khiến
cho các tế bào và mao dẫn đổ hết những thứ chúng chứa ra ngoài tạo
nên triệu chứng đặc trưng của bệnh lỵ: tiêu chảy ra máu.) Trong số
lính Mỹ thiệt mạng do thương tích trong Chiến tranh Mexico năm
1848, cứ một người chết do súng đạn lại có bảy người chết do bệnh
dịch, chủ yếu là do tiêu chảy. Trong Nội chiến Mỹ, 95.000 binh sĩ bị
thiệt mạng vì tiêu chảy hoặc bệnh lỵ. Trong Chiến tranh Việt Nam, ở
các bệnh viện, số ca được chẩn đoán mắc tiêu chảy thậm chí nhiều gấp
bốn lần số ca sốt rét.
Khi người ta chấp nhận lý thuyết về vi trùng gây bệnh và tìm ra cơ
chế gây bệnh của chúng, các vi sinh vật - và môi trường bẩn thỉu nơi
chúng sinh sôi lẫn các loại côn trùng truyền bệnh - trở thành mục tiêu
của các chiến dịch quân sự. Theo đó, đột nhiên các khái niệm như Đơn