42% đối tượng thí nghiệm người Kavkaz của Dalton nghĩ rằng mùi tóc
cháy toát ra từ thứ gì đó ăn được. Và 6% dân Xhosa sẵn sàng dùng
nước hoa mùi đó.
Tuy nhiên, dường như không ai muốn ăn, xịt mùi, hay ở gần nơi
phát ra mùi nhà vệ sinh dã chiến của quân đội. Và đó là lý do Mùi
Thối Nhà Vệ Sinh được chọn làm điểm khởi đầu để chế tạo Xúp Thối.
Nhưng sau ngần ấy năm, thứ mùi này đã góp phần phục vụ đất nước
như thế nào? Dalton lắc đầu. “Tôi chỉ đưa cho họ công thức. Tôi
không biết họ làm gì với chúng đâu.”
N
ếu như bạn tới thăm Trung tâm Nghiên cứu Mùi Monell, khả
năng cao là bạn sẽ được mời làm “người hiến mùi”. Có người sẽ muốn
thu thập hơi thở của bạn, hay ngửi mùi ráy tai, hoặc thu thập khí bốc
ra từ nách bạn. Xác suất mà Bộ Quốc phòng Mỹ tài trợ cho công trình
nghiên cứu thứ mùi mà bạn hiến cũng khá cao. Mới đây, quân đội còn
quan tâm đến mùi cơ thể tiết ra khi căng thẳng. Liệu có một mùi đặc
trưng nào có thể truyền sự căng thẳng của một người tới người tiếp
theo không, thứ mùi mà một cảm biến mùi có thể phát hiện ra giữa
một hỗn hợp mùi nước hoa, khói thuốc lá và mùi tỏi phi tối hôm trước,
và sau đó người ta sẽ lập ra một danh mục mùi cơ thể. Các cảm biến
mùi sẽ được lắp đặt tại cổng an ninh sân bay để nhận diện những kẻ
âm mưu khủng bố - dù rằng việc này cần phải làm thật cẩn thận để
phân biệt được những kẻ đánh bom với những hành khách gặp căng
thẳng khi đi máy bay.
Mùi cơ thể cũng có thể được sử dụng để giám sát mức độ căng
thẳng của những cá nhân làm các công việc áp lực cao và rủi ro lớn.
Một cảm biến hóa học có thể được tích hợp trong bộ đồng phục thông
minh. Nếu các hợp chất gây căng thẳng cũng có thể được phát hiện
trong hơi thở, cảm biến có thể được gắn ở phần miệng mũ bảo hộ.