LỠ HẸN MÙA THU - Trang 158

Bảo Trân khẽ cười, cô lùa tay theo làn tóc vừa sấy khô đưa về trước ngực

rồi nhìn con âu yếm:

" Không con yêu ạ. Nhưng ba của con là một người cha vĩ đại."

Ngồi vào lòng mẹ một cách hết sức tự nhiên, Su vòng tay ôm lấy mẹ rồi

nói:

" Cô giáo hỏi con mong muốn điều gì từ ba. Con chỉ muốn ba là siêu

nhân....hoặc là ông già Noel cũng được."

Tiếng động cơ ô tô dịch chuyển mỗi ngày một gần về phía gara khiến Su

dỏng tai lắng nghe, cô bé khẽ a lên rồi thoát khỏi vòng tay mẹ chạy xuống
dưới nhà gọi vang:

" Ba. Ba đã về...!"

Mở cửa xe bước xuống, Vĩnh Khang ôm con vào lòng, vừa đi anh vừa âu

yếm hỏi:

" Công chúa của ba có chuyện gì mà vui vậy?"

Lẽ ra cô bé phải tìm cách để diễn đạt những điều muốn nói nhưng thay vì

vậy lại chỉ biết ôm chặt lấy ba rồi toét miệng cười và ánh mắt sáng long
lanh hướng về phía mẹ đang ngồi. Bảo Trân cảm thấy lòng mình dậy lên
một cảm xúc vô cùng ấm áp, cô đứng dậy dịu dàng lên tiếng:

" Anh về rồi. Để em đi hâm lại thức ăn cho nóng..."

Vĩnh Khang khẽ gật đầu, anh không trở lên phòng thay đồ ngay mà ôm

con ngồi xuống sofa còn Su nép mình vào lòng ba líu lo:

" Ba. Ba chính là ông già Noel của con!"

" Oh. Vậy món quà con mong ước trong giáng sinh là gì nào? "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.