LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 19

rộn rã tiếng chuyện trò vui vẻ, càng lúc Meg càng cảm thấy khó
lòng giữ nổi nụ cười trên khuôn mặt. Anh khiến cô nghĩ đến
một người đang triển khai một kế hoạch đã được tính toán chi li
từng đường đi nước bước chứ không phải một chú rể đang yêu
trong đêm trước lễ cưới của mình.

Cô vừa kết thúc cuộc chuyện trò nhạt nhẽo với một cựu phát
thanh viên phụ trách chương trình thời sự trên truyền hình về
việc trông cô khác biệt một trời một vực với người mẹ đẹp
nghiêng nước nghiêng thành của mình thì Ted và Lucy xuất
hiện ngay bên cạnh. “Tớ đã bảo cậu gì nào?” Lucy chộp lấy cốc
champagne thứ ba của mình từ một người phục vụ vừa đi
ngang qua. “Chẳng phải anh ấy rất tuyệt sao?”

Không đáp lại lời khen tặng đó, Ted quan sát Meg bằng đôi mắt
đã chứng kiến hết mọi sự trên đời, mặc dù không thể có chuyện
anh đã đi đây đi đó nhiều bằng một nửa Meg.

Cô có thể coi mình là một công dân quốc tế, đôi mắt anh thầm
thì, nhưng điều đó có nghĩa là cô chẳng thuộc về bất kỳ nơi nào
hết.

Cô cần tập trung vào tình thế bất hạnh của Lucy thay vì nghĩ về
mình, và cô cần phải nhanh chóng làm một điều gì đó. Nếu cô có
bị coi là kẻ thô lỗ thì đã sao chứ? Lucy đã quá quen với tính cách
thẳng như ruột ngựa của Meg, còn những suy nghĩ tốt đẹp của
Ted Beaudine thì chẳng có trọng lượng gì với cô hết. Cô mân mê
chiếc nút thắt bằng vải trên vai. “Lucy đã quên không nhắc đến
chuyện anh còn là thị trưởng của Wynette... bên cạnh vai trò là
vị thánh bảo hộ cho nơi này.”

Có vẻ như câu châm chọc của cô không hề khiến anh cảm thấy
bị xúc phạm, hay được phỉnh nịnh, và cũng chẳng làm anh ngạc
nhiên. “Lucy nói quá lên thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.