LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 217

“Có phải như thế có nghĩa là cô ấy cầu chúc cho chúng ta
không?” “Tôi chứ. Cô ấy cầu chúc cho tôi.”

Anh nhìn xa xăm. “Chắc chắn tôi thấy nhớ người phụ nữ đó đấy.
Thông minh. Hài hước. Ngọt ngào. Cô ấy không bao giờ khiến
tôi phiền muộn.” “Chúa ôi, tôi rất lấy làm tiếc về chuyện đó. Tôi
biết chuyện của hai người tẻ ngắt đi được, nhưng không ngờ lại
tệ đến mức ấy đấy.”

Anh mỉm cười chìa tay ra. Cô để anh kéo mình đứng dậy, nhưng
anh không dừng lại ở đó. Một cách êm ái, anh kéo cô áp sát vào
người anh và bắt đầu hôn cô nồng nàn. Vì chiều cao của hai
người mà cơ thể họ hòa hợp với nhau một cách dễ chịu đến ngạc
nhiên, nhưng đó là điều dễ chịu duy nhất ở nụ hôn say đắm,
rung động tâm can này.

Anh có mùi rất tuyệt, vị rất tuyệt, cảm giác rất tuyệt. Sức nóng
từ da anh, cảm giác về cơ bắp cường tráng và gân cốt rắn rỏi. Đã
lâu quá rồi.

Anh không siết mông cô hay sục tay vào dưới chiếc áo phông để
mà nhanh chóng khám phá rất nhiều vùng da trần trụi chỉ bị
chia cắt bởi cái quần lọt khe màu ngà mỏng manh. Thay vào đó,
anh chuyên chú vào đôi môi cô, khuôn mặt cô, mái tóc cô, vuốt
ve và khám phá, trượt ngón tay xuyên qua những lọn tóc xoăn
của cô, dùng ngón cái dò dẫm tìm hai bên dái tai cô. Cứ như thể
anh đang ghi vào trong bộ nhớ một tấm sơ đồ phác họa toàn bộ
những vùng nhạy cảm kín đáo của cô. Thật nóng bỏng, hồi hộp
và ôi chao quá gợi tình.

Miệng họ tách ra. Anh tì trán lên trán cô và dịu dàng nói. “Tôi
thích về chỗ của mình, nhưng tôi sẽ không mạo hiểm để cô có cơ
hội thay đổi suy nghĩ trên đường, vậy nên chuyện sẽ phải tiến
hành ở đây thôi.” Một tiếng ậm ừ bật ra từ môi dưới cô. “Còn lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.