LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 23

cầu nguyện.

Ted bật cười. “Nếu biết rõ về tôi hơn, cô sẽ hiểu chuyện này khôi
hài đến thế nào. Còn giờ thì mong cô thứ lỗi, tôi muốn đưa Lucy
đi gặp đội trưởng đội hướng đạo sinh ngày xưa của tôi.” Anh
choàng tay quanh vai Lucy và dẫn cô đi.

Meg phải gia nhập lại một nhóm nào đó, vậy là cô vội lao về
phòng vệ sinh nữ, nhưng rồi lại bị chặn giữa đường bởi một phụ
nữ thấp bé có mái tóc đỏ chót tỉa đuôi và trang điểm rất đậm và
tỉ mẩn. “Tôi là Birdie Kittle,” cô ta nói, quét hàng lông mi chuốt
mascara nặng trịch quan sát Meg từ đầu đến chân. “Cô chắc hẳn
là bạn của Lucy. Trông cô chẳng có nét gì giống mẹ cô cả.”

Birdie có lẽ tầm 35, 40 tuổi, nghĩa là cô ta mới chỉ là một đứa trẻ
trong thời sự nghiệp người mẫu của Fleur Savagar Koranda
đang độ hoàng kim, nhưng Meg không hề ngạc nhiên trước lời
bình phẩm ấy. Bất kỳ ai có chút kiến thức về thế giới người nổi
tiếng đều được nghe về mẹ cô. Từ nhiều năm trước, bà Fleur
Kondara đã giã từ sự nghiệp người mẫu để thành lập một trong
những hãng quản lý tài năng quyền lực nhất đất nước, nhưng
đối với công chúng, bà vẫn mãi là Bé Cưng Lấp Lánh.

Meg nở nụ cười Nhà Trắng của Lucy. “Đó là vì mẹ tôi là một
trong những phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới, còn tôi thì không.”
Quả thật là thế, mặc dù hai mẹ con Meg có không ít tương đồng
trong ngoại hình, chỉ có điều đa phần là những đặc điểm xấu.
Meg được thừa hưởng hàng lông mày sâu róm của Bé Cưng Lấp
Lánh, cũng như đôi bàn tay to, đôi chân như cái xuồng, và giá
như thêm năm phân nữa thì cô đã có được chiều cao 1m8 của
bà. Nhưng nước da ô liu, mái tóc nâu và những đặc điểm bất
thường hơn mà cô được thừa hưởng từ bố mình đã khiến cô
chẳng thể đòi hỏi gì ở vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của
mẹ cô, mặc dù đôi mắt cô có sự kết hợp thú vị giữa màu xanh lục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.