LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 252

“Đồ nội thất ấy là dành cho tôi chứ không phải cho em. Quỷ tha
ma bắt tôi đi nếu tôi còn lần nào nữa qua đêm trên cái đệm ấy.”

“May là anh đã chán tôi rồi.”

“Tôi có thể nghĩ lại. Thực ra mà nói...”

“Trang bị đồ đạc cho chỗ ở của tôi không phải việc của anh,” cô
nói. “Khi nào muốn tôi sẽ tự làm. Tuy nhiên phải thừa nhận là
anh suýt làm tôi mềm lòng với đống điều hòa không khí đó đấy.
Thật không may, tôi đã nảy sinh cái ý thức dở hơi dở dói này về
lòng kiêu hãnh.”

“Thiệt thòi cho em thôi.”

“Anh đã có đủ người để mà chăm lo rồi, ngài thị trưởng ạ. Anh
không cần phải lo cho tôi đâu.”

Cuối cùng cô cũng khiến anh mất bình tĩnh. Anh nhìn cô bằng
ánh mắt kỳ quái. “Tôi có định làm thế đâu.”

“Ồ, có đấy, anh có làm thế đấy.” Cô cố hết sức kìm nén cái suối
nguồn dịu dàng đang bung ra trong lòng cô. “Tôi định đến đập
vỡ đầu anh ra, nhưng có vẻ như ngôi nhà này đã quét sạch sự
phẫn nộ chính đáng của tôi rồi. Anh có gì để ăn không?”

Anh nghiêng đầu. “Đằng sau kia kìa.”

Căn bếp ấn tượng bằng thép không gỉ mặc dù không lớn nhưng
lại vô cùng hữu dụng. Một cái bàn dài thênh thang nhô lên giữa
phòng như hòn đảo với phần đầu là nơi chuẩn bị đồ ăn, nhưng
sau đó uyển chuyển mở rộng thành một cái bàn đẹp đẽ tinh tế
rộng rãi đủ sức tổ chức tiệc tối, dưới mỗi cạnh bàn đều có bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.