LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 251

Ngôi nhà rộng rãi thoáng đãng, được trang trí bởi những sắc
màu trắng và xám nhạt, một nơi trú ẩn mát mẻ êm đềm thoát
khỏi cái nóng mùa hè hành hạ khổ sở cùng những đòi hỏi cũng
mang tính hành hạ khổ sở chẳng kém gì của việc phải là Ted
Beaudine. Đồ nội thất thấp, món nào món nấy đều được lựa
chọn cẩn thận để vừa thoải mái dễ chịu vừa toát lên vẻ đẹp tĩnh
lặng, gần gũi. Gây ấn tượng nhất là một căn phòng vuông góc
bằng kính treo lơ lửng trên phòng khách cao vút.

Ngôi nhà gần như có một sự trống trải như kiểu tu viện. Không
có tượng điêu khắc nơi góc nhà; không có tranh tô điểm các bức
tường. Nghệ thuật ở ngoài kia, trong quang cảnh những bờ sông
thoai thoải, những dải đồi đá hoa cương và những thung lũng
xa xa rợp bóng.

Cô đã trưởng thành trong những ngôi nhà lớn, trang trại mênh
mông của gia đình cô ở Connecticut, mái nhà của họ ở Bel Air,
ngôi nhà nghỉ cuối tuần ở vịnh Mono, nhưng nơi đây khác biệt
hẳn. “Chỗ này đẹp đấy,” cô nói.

Lúc anh băng qua sàn nhà lát gỗ tre, ngọn đèn ở sảnh được bật
sáng lúc anh dẫn cô vào nhà tự động tắt ngóm. “Nếu em đến để
tìm sex thì tôi đã chán em rồi,” anh nói.

“Hẳn là vì thế nên mới có cái giường cỡ lớn trên xe chuyển đồ
cùng với đám ghế thoải mái vừa khổ người.”

“Và cái trường kỷ nữa. Đừng quên cái trường kỷ. Không định
làm tổn thương em đâu, nhưng chỗ em không được thoải mái
lắm. Và theo như cuộc điện thoại tôi vừa nhận được thì nghe nói
em vẫn muốn giữ chỗ ấy y như cũ. Sau em lại đẩy cái xe tải kia
về vậy?”

“Anh có thật lòng nghĩ là tôi sẽ nhận quà của anh không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.