LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 270

“Em đang hoang tưởng đấy. Lý do duy nhất anh kiên nhẫn chịu
đựng chuyện này là vì anh đã vắng mặt ở thị trấn suốt hai tuần
vừa rồi.”

“Giờ khi anh đã trở lại cũng sẽ chẳng có gì thay đổi hết. Mối
quan hệ bí mật của chúng ta sẽ vẫn cứ giữ nguyên theo cách đó.”

Anh tạm thời bỏ qua chủ đề này và mời cô tối đó tới chỗ anh
thưởng thức một bữa ăn riêng tư. Cô chấp nhận lời mời của anh,
nhưng ngay khi cô vừa đến nhà anh, anh đã lôi cô lên trên tầng
và bắt đầu những trò chơi tình dục tỉ mỉ, được tính toán kỹ
lưỡng của anh. Đến cuối cùng, anh đã làm thỏa mãn mọi tế bào
trong cơ thể cô mà không chạm đến bất cứ phần nào trong tâm
hồn cô. Chuẩn xác y như nó nên như thế, cô tự nhủ.

“Anh là thầy phù thủy,” cô nói. “Anh đã làm em vĩnh viễn chẳng
màng đến những người đàn ông khác nữa rồi.”

Anh ném chăn lại, thả đôi chân rắn chắc qua mép giường và rồi
biến mất.

Một lúc sau, cô tìm thấy anh trong bếp. Cô đã choàng cái áo
phông đen bị anh bỏ lại ra ngoài quần lót, nhưng vẫn để mớ
quần áo còn lại của cô vứt bừa bãi giữa chiếc chăn lông vũ trên
sàn phòng ngủ của anh. Mái tóc nâu sẫm của anh bị cô lùa tay
làm rối tung lên, anh vẫn để ngực trần, đi chân trần và chỉ mặc
độc cái quần soóc. Cô ngẫu nhiên biết được cái quần đùi của anh
đã nằm lẫn giữa đống ga đệm rồi.

Anh đang cầm một chai bia trong tay, còn chai thứ hai đang chờ
sẵn cô trên quầy bếp. “Anh không giỏi bếp núc đâu,” anh nói,
trông vừa đẹp đẽ vừa có vẻ dằn dỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.