LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 274

thân thấp kém nhất trong nhóm bạn thập cẩm của Ted. Vẻ
ngoài không mấy chỉn chu của Meg và Ted càng khẳng định
chắc chắn họ vừa trải qua chuyện gì, và cơn giận rần rật khắp
người bà.

“Mẹ, chắc mẹ vẫn còn nhớ Meg nhỉ.”

Nếu Francesca mà là một con thú thì ắt hẳn phần lông trên gáy
bà đã dựng đứng hết cả lên rồi.

“Ồ. Phải.” Vẻ thù địch của bà hẳn sẽ khôi hài lắm nếu Meg không
cảm thấy buồn nôn. “Chào bà Beaudine.”

Bà Francesca rời ánh mắt khỏi Meg và dồn sự chú ý lên cậu con
trai yêu dấu. Meg đã quen nhìn thấy nỗi giận dữ bùng cháy
trong mắt các bậc phụ huynh, nhưng cô không chịu nổi khi
nhìn thấy Ted phải đón nhận nó, vậy nên cô xen vào trước khi
bà Francesca có thể nói được câu gì. “Tự cháu đã lao vào anh ấy
giống như mọi phụ nữ khác trên vũ trụ này. Anh ấy không thể
cưỡng lại được. Cháu dám chắc bác đã nhìn thấy chuyện này ít
nhất hàng trăm lần rồi.”

Cả bà Francesca lẫn Ted đều nhìn cô không chớp mắt, bà
Francesca với vẻ thù địch không chút giấu giếm, Ted với vẻ
không tài nào tin nổi.

Meg cố gắng giật gấu áo phông của anh trùm xuống qua mông.
“Em xin lỗi, Ted. Chuyện này... ừm... sẽ không xảy ra nữa đâu.
Giờ... em đi đây.” Chỉ có điều cô cần chùm chìa khóa xe đang bị
nhét trong túi quần soóc, mà cách duy nhất để cô lấy lại chúng
là quay trở về phòng ngủ của anh.

“Em sẽ không đi đâu hết, Meg,” Ted bình tĩnh nói. “Mẹ à, Meg
không tự lao vào con. Cô ấy gần như chẳng thể chịu nổi con. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.