LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 297

“Còn anh nói cho em biết...” Anh chĩa mẩu khoai tây vừa bị bẻ về
phía mặt cô. “Cả đời anh chưa bao giờ lén lút làm gì, và giờ anh
sẽ không làm thế đâu.”

Cô không thể tin nổi điều anh vừa nói. “Anh không thể mạo
hiểm một chuyện quan trọng đến mức đó vì mấy cái thứ tầm
phào. Mối quan hệ này chỉ mang tính tạm thời thôi, Ted. Tạm
thời. Giờ bất cứ ngày nào em cũng có thể thay đổi chỗ ở và quay
trở về L.A. Em lấy làm ngạc nhiên vì anh vẫn chưa hiểu rõ
chuyện này đấy.”

Nếu cô hy vọng anh sẽ khăng khăng rằng mối quan hệ của họ
không phải chuyện tầm phào, vậy thì cô dã tự đưa mình tới thất
vọng rồi. Anh rướn người qua bàn. “Chuyện này chẳng liên quan
gì đến tạm thời hay không tạm thời. Vấn đề chỉ nằm ở chỗ anh
thuộc kiểu người như thế nào thôi.”

“Thế còn chuyện em thuộc kiểu người như thế nào thì sao? Một
người luôn lấy làm thoải mái khi lén lén lút lút.”

“Em nghe thấy anh nói rồi đấy.”

Cô thất thần nhìn anh. Đây chính là hậu quả không mong muốn
khi có một người tình trọng danh dự. Hoặc ít nhất cũng là cái
được anh coi là danh dự. Cái mà cô coi là một lựa chọn rõ rành
rành giữa thảm họa và đau khổ.

Vừa phải cố hết sức không nghĩ đến tình yêu với Ted, vừa canh
cánh trong lòng mối bận tâm về khả năng xuất hiện trở lại của
kẻ đột nhập bí ẩn, Meg chẳng thể ngủ ngon được. Cô bèn tận
dụng những đêm thao thức để làm nữ trang. Những sản phẩm
càng lúc càng trở nên phức tạp hơn, vì nhóm khách hàng nho
nhỏ của cô đã thể hiện thái độ thiên vị rõ ràng đối với những
món nữ trang được chế tác từ các di vật đích thực thay vì các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.