LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 316

đâu,” cô nói. “Anh ấy còn ăn kem Marshmallow Flu ngay từ
trong lọ cơ.” Chính cô mới là người làm chuyện đó, nhưng cuộc
sống ở Wynette đã dạy cô giá trị của việc quanh co lảng tránh.

Ted trả tách tráng miệng trở lại quầy, miệng hằn lên vẻ dữ tợn.
“Mẹ anh đã gài bẫy em, đúng không?”

“Gài bẫy em? Mẹ anh á?” Cô với lấy mấy bình cà phê, nhưng cô
không đủ nhanh, vậy nên anh đã chộp được nó từ bên dưới cô.
“Trả chúng đây cho em,” cô nói. “Em không cần anh giúp. Em
chỉ cần anh tránh đường để cho em làm việc.”

“Meg!” Khuôn mặt vốn đã đỏ sẵn của bếp trưởng có phần sậm
lại. “Tôi xin lỗi, anh Beaudine. Meg vốn không có kinh nghiệm
phục vụ, và cô ấy còn cần học hỏi rất nhiều về cách ứng xử với
khách.”

“Chuyện đó thì khỏi phải nói.” Ted mang theo bình cà phê biến
mất qua cánh cửa.

Anh sẽ làm tất cả mọi chuyện rối tung lên cho xem. Cô không
biết như thế nào. Cô chỉ biết anh sắp làm một chuyện khủng
khiếp nào đó, và cô phải ngăn nó lại. Cô túm vội lấy bình trà đá
và hối hả đuổi theo anh.

Anh đã bắt đầu châm đầy các tách mà chẳng buồn hỏi xem ai
muốn hay không, nhưng ngay cả những vị khách muốn uống
trà cũng không phản đối. Họ còn đang mải mê bàn tán về anh.
Ted không nhìn mẹ, và trên vầng trán vốn láng mịn của bà
Francesca hằn lên hai nếp nhăn song song.

Meg tiến về phía đối diện của phòng ăn và bắt đầu châm đầy các
cốc trà đá. Người phụ nữ được Zoey nhận diện là mẹ của Hunter
Gray ra dấu về phía Meg. “Torie này, cái kia trông giống hệt cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.