LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 322

Gần tới giờ ăn tối, những đĩa thức ăn cuối cùng đã được dọn
xong và cô có thể ra về, vác theo một túi to thức ăn thừa được
bếp trưởng đưa cho. Suốt trên đường trở về nhà thờ, cô không
thể nén được nụ cười. Xe của Ted đã đỗ cạnh thềm. Mệt rã cả
người như thế nhưng cô chẳng nghĩ ngợi được gì ngoài mong
muốn lột sạch quần áo của anh. Cô chộp lấy túi thức ăn thừa và
phóng vào bên trong nhà, nhưng rồi dừng khựng lại.

Ngôi nhà thờ đã bị lục soát. Bàn ghế lổng chổng, gối bị rạch nát,
quần áo rơi tứ tung... Nước cam và sốt cà chua tung tóe trên
đệm, các nguyên liệu làm đồ nữ trang vương vãi khắp nơi -
những hạt vòng quý giá của cô, những dụng cụ cô vừa mua,
những sợi dây rối tung.

Ted đang đứng giữa đống hỗn độn. “Cảnh sát trưởng đang trên
đường tới rồi.”

Cảnh sát trưởng không tìm thấy bất cứ dấu hiệu đột nhập bằng
vũ lực nào. Lúc đề cập đến vấn đề chìa khóa, Ted thông báo anh
vốn đã cho thay khóa rồi. Tới lúc cảnh sát trưởng đưa ra giả thiết
đây có lẽ là hành động của một kẻ lang thang, Meg biết đã đến
lúc nói rõ ràng về thông điệp được bôi trên tấm gương trong
phòng tắm của cô rồi.

Ted bùng nổ. “Giờ em mới nói với anh hả? Em suy nghĩ cái chết
tiệt gì vậy? Anh sẽ không để em ở đây thêm một ngày nào nữa.”

Cô chỉ nhìn anh. Anh chằm chằm nhìn lại cô - không có vầng
hào quang nào trong tầm mắt hết.

Cảnh sát trưởng với bộ mặt thật thà hỏi liệu có bất kỳ ai hằn thù
gì cô không. Cô những tưởng ông đang đùa, cho tới khi cô nhớ ra
ông làm việc cho hạt và có lẽ không biết gì về những chuyện
ngồi lê đôi mách ở thị trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.