LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 365

Trong những lời ông ta nói, có đủ sự thực để khiến cô nhói lòng.
Ông ta dừng lại bên mép sông. Một con quạ kêu vang. Mặt nước
quanh cô chảy dồn. Cô run rẩy vì lạnh và vì nguy hiểm trước
mắt.

Tay ông ta thả xuống khóa thắt lưng. Cô nghẹt thở khi ông ta
mở nó ra. “Dừng ngay lại,” cô nói.

“Tôi đang nóng, mà nước thì có vẻ mát mẻ thật.”

“Tôi nói nghiêm túc đấy, Spence. Tôi không muốn ông ở đây.”

“Cô chỉ tưởng là cô không muốn thôi.” Ông ta cởi quần ra, ném
nó sang bên và đứng sừng sững trước mặt cô. Cái bụng lông lá
của ông ta treo bên trên chiếc quần đùi trắng, đôi chân nhợt
nhạt thò ra ở dưới.

“Spence, tôi không thích chuyện này đâu.”

“Tự cô gây ra thôi, cô Meg. Nếu hôm qua cô đi Dallas cùng tôi
như tôi mong muốn thì chúng ta đã có thể thực hiện cuộc trò
chuyện này trên máy bay của tôi rồi.” Ông ta ngụp xuống nước.
Bọt nước bắn vào mắt cô. Cô chớp mắt, và chỉ trong vài giây, ông
ta đã trồi lên trên mặt nước ngay bên cạnh cô, mái tóc dính bết
vào da đầu, nước chảy ướt đẫm bộ râu màu xanh đen của ông ta.
“Thật ra vấn đề nằm ở đâu vậy, Meg? Cô cho rằng tôi sẽ không
chăm lo cho cô sao?”

“Tôi không muốn ông chăm lo cho tôi.” Cô không biết liệu ông ta
có định cưỡng hiếp cô không, hay ông ta chỉ thuần túy muốn cô
phải khuất phục trước uy quyền của ông ta. Cô chỉ biết rằng cô
phải đi khỏi đây, nhưng ngay khi cô xoay người lại định tiến về
bờ, ông ta đã vung cánh tay ra chộp lấy cổ tay cô. “Lại đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.