Những đám mây trôi vùn vụt đẩy khuôn mặt anh vào trong
bóng tối, và cái quả chín cô vẫn luôn nỗ lực gặt hái được giờ
đang tới gần hơn. Cô hớp thêm không khí. “Tất cả những người
đó đều biết chúng ta là một đôi. Nhưng Spence và Sunny thì
không.”
“Đây là Wynette mà. Mọi người đều sát cánh bên nhau.”
Cái quả chín kia đang treo sát sạt đến độ cô có thể ngửi được mùi
của nó, không còn dễ chịu nữa mà hôi thối và ngọt ngào giả tạo.
“Những con người trung thành biết bao.”
“Họ chỉ cố gắng hết sức thôi.”
Và ngay lúc đó, cô đã nắm cái trái chín kia trong tay. “Suốt thời
gian đó, anh đã biết rõ sẽ không ai nói gì với Spence và Sunny.”
Một tiếng sấm văng vẳng... Anh nghển cổ về phía máy quay treo
trên cây, như thể anh muốn đảm bảo nó chưa bị dịch chuyển.
“Anh không hiểu em có ý gì.”
“Ồ, anh hiểu chứ, đúng vậy.” Cô nói nốt bằng giọng yếu ớt, đau
đớn. “Khi anh hôn em... Khi anh nói với tất cả những người phụ
nữ đó rằng chúng ta là một đôi... Anh đã biết họ sẽ giữ bí mật.”
Anh nhún vai. “Mọi người sẽ làm thứ họ phải làm.”
Cái quả chín vỡ ra trong tay cô, để lộ lớp ruột thối rữa lúc nhúc
sâu. “Hết thảy những điều anh nói về sự cởi mở và chân thành,
về việc anh ghét lén lén lút lút như thế nào. Em đã tin chuyện
đó.”
“Anh ghét lén lén lút lút.”