LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 455

Một ngày trôi qua, lại thêm một ngày nữa. Bánh nướng nhà làm
đã bắt đầu chồng thành đống bên ngoài văn phòng anh. Torie
hét lên qua cánh cửa, tìm cách đe dọa bắt anh phải đến
Roustabout. Công nương E. để lại tổng tập David McCullough
trên ghế phụ chiếc xe tải của anh - anh không biết tại sao. Anh
phớt lờ tất cả bọn họ, và sau ba ngày, anh đã có một kế hoạch.
Một kế hoạch sẽ khiến cuộc sống của anh trở nên phức tạp hơn
rất nhiều, nhưng dù sao vẫn cứ là một kế hoạch. Anh thoát khỏi
cảnh ẩn dật và bắt đầu gọi điện thoại đến nơi này nơi kia.

Thêm ba ngày nữa trôi qua. Anh tìm được một luật sư giỏi và lại
gọi thêm nhiều cuộc điện thoại nữa. Thật không may, chẳng có
cuộc điện thoại nào giải quyết được cái vấn đề lớn ấy hay giúp
anh tìm ra Meg. Nỗi tuyệt vọng giày vò anh. Cô đã đi đến nơi
chết tiệt nào mới được chứ?

Vì bố mẹ cô vẫn tiếp tục né tránh các cuộc gọi của anh, anh bắt
cả Công nương E. lẫn Torie thử sức. Nhưng vợ chồng Koranda
không lay chuyển. Anh tưởng tượng ra cảnh cô mắc phải bệnh
lỵ giữa rừng già Campuchia hay chết cóng trên đường leo lên
đỉnh núi K2. Thần kinh anh căng như sợi dây đàn. Anh không
thể ngủ được. Ăn uống cầm chừng. Anh còn không nhớ nổi
chương trình nghị sự trong suốt cuộc họp đầu tiên anh triệu
tập.

Một tối, Kenny mang theo một cái bánh pizza đến nhà anh. “Tôi
bắt đầu nghiêm túc thấy lo cho cậu đấy. Đã đến lúc cậu bình
tĩnh lại rồi.” “Xem ai đang nói kìa,” Ted trả miếng. “Anh đã phát
điên khi Công nương E. bỏ anh đi còn gì.”

Kenny viện cớ trí nhớ tạm thời đi vắng.

Tối đó Ted một lần nữa nhận ra anh lại nằm thức chong chong
trên giường. Thật khôi hài biết bao khi Meg vẫn thường gọi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.