LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 49

“Tớ... tớ là kẻ hèn nhát, Meg ạ. Tớ không thể đối diện với gia đình
mình.” “Luce, họ yêu cậu. Họ sẽ hiểu thôi.”

“Nói với họ là tớ xin lỗi nhé.” Giọng cô vỡ òa. “Nói với họ là tớ
yêu họ, và tớ biết mình đã khiến mọi chuyện rối như bòng bong,
tớ sẽ quay lại xử lý gọn gàng mọi thứ, nhưng... Chưa phải bây
giờ. Tớ vẫn chưa làm thế được.”

“Được rồi. Tớ sẽ nói với mọi người. Nhưng...”

Lucy tắc máy trước khi Meg có thể nói thêm bất cứ điều gì.

Meg đã lấy hết dũng khí để kể lại với cha mẹ Lucy về cuộc điện
thoại. “Con bé được quyền làm những gì nó muốn,” bà tổng
thống nói, hẳn bà đã nhớ lại cuộc trốn chạy đầy nổi loạn của
chính mình hồi xa xưa. “Còn bây giờ, chúng ta phải cho con bé
một khoảng không gian của riêng nó.” Bà bắt Meg hứa sẽ lưu lại
Wynette thêm một vài ngày phòng trường hợp Lucy quay về
đây. “Đó là điều tối thiểu cháu có thể làm sau khi gây ra vụ lộn
xộn này.” Mặc cảm tội lỗi trong Meg quá lớn, nên cô không thể
từ chối. Thật không may, cả hai vợ chồng tổng thống đều không
tính đến chuyện thanh toán khoản chi phí cho thời gian Meg ở
thêm tại quán trọ.

“Kỳ thật,” Meg nói với cô lễ tân. Ngoài vẻ đẹp tự nhiên, cô gái này
còn có mái tóc nhuộm highlight, trang điểm hoàn hảo, hàm
răng trắng bóc, cộng thêm bộ dây chuyền và nhẫn, chứng tỏ cô
thuộc mẫu người dành nhiều thời gian và tiền bạc cho vẻ bề
ngoài hơn Meg nhiều. “Xui quá, tôi không mang theo thẻ nào
khác. Tôi sẽ viết séc vậy.” Không thể, vì tài khoản séc của cô đã
cạn từ ba tháng trước, và từ đó đến giờ cô vẫn phải sống dựa vào
tấm thẻ tín dụng quý giá cuối cùng này. Cô lục ví. “Ôi, không.
Tôi bỏ quên cuốn séc ở đâu rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.