LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 67

Là con một của Bá tước Woodbourne đời thứ năm đã quá cố từ
lâu, Emma được nhận cái danh xưng tôn quý “Công nương”
nhưng chẳng bao giờ dùng đến. Tuy nhiên, chuyện này cũng
chẳng ngăn được toàn thể dân cư Wynette chỉ trừ con cái Emma
và Francesca - cứ nhất nhất gọi cô là “Công nương” cho dù cô đã
van vỉ họ đừng làm thế không biết bao nhiêu lần. Đến cả chồng
cô cũng thế. Tất nhiên, trừ những lúc họ ở trên giường, khi đó
thì...

Emma cố gắng không để tâm trí sa đà vào vùng tưởng tượng
nóng bỏng. Cô là một cựu nhà giáo, thành viên lâu năm của hội
đồng giáo giục, giám đốc phụ trách các vấn đề văn hóa của thị
trấn, đồng thời là chủ tịch Hội Những người bạn của Thư viện
Công cộng Wynette, vậy nên cô đã quá quen với những câu hỏi
về chuyện con cái của mọi người. “Haley sáng dạ lắm mà, Birdie.
Chị phải tin tưởng con bé chứ.”

“Tôi không hiểu nó được thừa hưởng trí thông minh từ ai nữa,
vì chắc chắn không phải từ tôi hay ông chồng cũ của tôi rồi.”

Birdie chén gọn một cái bánh mứt chanh trong đĩa bánh đã được
ông Patrick, người giúp việc lâu năm của gia đình Traveler,
chuẩn bị cho cả nhóm.

Shelby Traveler, ở tuổi ba bảy, vừa là bạn vừa là một bà mẹ
chồng quá trẻ của Emma, chụp một cái mũ rộng vành lên trên
mái tóc ngắn màu vàng theo kiểu cựu thành viên hội nữ sinh
của mình. “Thử nhìn vào mặt tích cực của vấn đề đi. Con bé
muốn tiếp tục sống tại nhà đấy mà. Tôi thì chỉ chăm chăm chờ
đến lúc thoát khỏi vòng tay mẹ mình thôi.”

“Chuyện này chẳng dính dáng gì đến tôi hết.” Birdie phủi mấy
vụn bánh khỏi bộ đồ tắm. “Nếu Kyle Bascom tới Đại học Texas
thay vì trường Cao đẳng Cộng đồng của hạt thì thể nào Haley

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.