LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 74

“Dominga, lại ngó qua cái bồn tắm này xem. Dân Mexico các cô
có gọi thế này là sạch không?”

Dominga là dân nhập cư bất hợp pháp, không đủ khả năng làm
trái ý Arlis, vậy nên cô ta lắc đầu. “Không. Muy sucia.”

Meg căm ghét Arlis Hoover hơn tất cả những người từng bị cô
căm ghét trên đời, có lẽ chỉ trừ Ted Beaudine.

Cô trả thù lao bao nhiêu cho người phục vụ nhỉ, Birdie? Bảy đô,
bảy đô rưỡi mỗi giờ hả?

Không. Birdie trả cho họ mười đô rưỡi mỗi giờ, chắc chắn Ted
biết thừa chuyện đó. Tất cả bọn họ đều biết ngoại trừ Meg. Lưng
cô đau nhức, đầu gối run rẩy, ngón tay cái thì bị đứt khi quẹt
phải cái gương vỡ, và bụng cô thì sôi lên ùng ục. Tuần vừa rồi, cô
chỉ sống nhờ kẹo bạc hà hình gối và bánh nướng còn thừa sau
bữa sáng trong khách sạn, được viên bảo trì Carlos lén lút cung
cấp cho. Nhưng những biện pháp tiết kiệm này cũng chẳng thể
giúp cô sửa chữa được sai lầm khi đêm đầu tiên thuê một phòng
trong một nhà trọ rẻ tiền, rồi đến tận sáng hôm sau mới nhận ra
ngay những nhà trọ rẻ tiền cũng vẫn tốn kém như thường, và
rằng chỉ sau một đêm, số một trăm đô trong ví cô đã bị rút lại
chỉ còn năm mươi đô. Kể từ hôm đó, cô ngủ luôn tại xe cạnh một
mỏ sỏi đá, chầu chực cả ngày đợi Arlis bỏ đi để lẻn vào một
phòng trống nào đó tắm nhờ.

Sống như thế thì quá khổ sở, nhưng cô vẫn chưa nhấc điện thoại
lên. Cô không tìm cách liên hệ với Dylan lần nữa, cũng không
gọi Clay. Cô không gọi Georgie, Sasha hay April. Quan trọng hơn
cả, khi bố mẹ gọi điện, cô không hề cho họ biết tình hình của
mình. Cô luôn nghĩ về chuyện đó với cảm giác hài lòng bất kỳ
khi nào cô phải dọn dẹp thêm một phòng vệ sinh hôi hám, moi
móc thêm một mớ tóc ướt nhèo nhèo ra khỏi ống thoát nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.