LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 76

Đang mắm môi mắm lợi cố dựng tấm đệm lên thì cô chợt có
cảm giác sau lưng mình có người. Cô những tưởng mình sắp
phải đối đầu lần nữa với Arlis, nhưng hóa ra trên ngưỡng cửa lại
là Ted Beaudine.

Anh tựa một bên vai vào khung cửa, hai mắt cá chân bắt tréo,
hoàn toàn thư giãn trong vương quốc do anh thống trị. Mồ hôi
khiến bộ đồng phục hầu phòng màu xanh bạc hà bằng sợi tổng
hợp dán chặt vào da thịt cô, và cô đưa cánh tay lên lau trán.
“Hôm nay rõ là may cho tôi. Đến Người Được Chọn cũng viếng
thăm tôi cơ đấy. Dạo gần đây anh có chữa khỏi cho người bệnh
hủi nào không?”

“Chuyện lương bổng choán hết thời gian rồi.”

Anh ta thậm chí chẳng thèm mỉm cười. Đồ khốn. Trong tuần
này, có đôi lần giữa lúc chỉnh trang rèm cửa hay lau chùi bệ cửa
bằng một thứ chất độc nào đó mà khách sạn khăng khăng đòi sử
dụng, cô đã choáng thấy anh bên ngoài. Hóa ra Tòa thị chính lại
được đặt trong cùng một tòa nhà với sở cảnh sát. Sáng nay, cô đã
đứng trong một ô cửa sổ tầng hai, quan sát anh chặn cả một
dòng xe để giúp một bà cụ băng qua đường như một con chiên
ngoan đạo. Cô cũng để ý thấy có kha khá phụ nữ trẻ bước vào tòa
nhà thông qua cánh cửa ngách dẫn thẳng đến các văn phòng ủy
ban thị trấn. Có lẽ vì công. Hoặc là vì việc nhố nhăng nào đó.

Anh hất đầu về phía tấm đệm. “Có vẻ cô cần hỗ trợ đấy nhỉ?”

Cô kiệt sức rồi, tấm đệm nặng như đá, thành ra cô đành kìm nén
lòng kiêu hãnh. “Cảm ơn.”

Anh ta ngoái đầu ngó quanh quất hành lang. “Không có rồi.
Chẳng thấy ai cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.