LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 77

Bị bẽ mặt giúp cô có đủ ý chí kề vai xuống dưới mép đệm nâng
nó lên. “Anh muốn gì?” cô gầm gừ.

“Xem tình hình cô thế nào thôi. Với tư cách thị trưởng, một
trong những nghĩa vụ của tôi là đảm bảo chắc chắn những cư
dân lang thang của thị trấn không quấy nhiễu các công dân vô
tội.”

Cô trượt vai sâu hơn dưới tấm đệm và trả đũa bằng điều cay độc
nhất cô có thể nghĩ tới. “Lucy vẫn thỉnh thoảng nhắn tin cho
tôi. Cho đến giờ, cô ấy chẳng hề đả động gì đến anh.” Hay là bất
cứ chuyện gì khác, chỉ đơn thuần một vài câu thông báo cô ấy
vẫn ổn và không muốn trò chuyện. Meg nâng tấm đệm lên cao
hơn.

“Chuyển lời chúc tốt lành nhất của tôi đến cô ấy nhé,” anh nói,
bình thản như thể đang nhắc đến một người họ hàng xa nào đó.

“Anh thậm chí chẳng buồn quan tâm cô ấy đang ở đâu sao?” Meg
nhấc tấm đệm lên vài phân nữa. “Hay cô ấy liệu có ổn không? Cô
ấy có thể bị bọn khủng bố bắt cóc lắm chứ.” Thật ấn tượng làm
sao khi một người nhìn chung khá tử tế như cô mà còn dễ dàng
trở nên xấu xa như thế.

“Tôi dám chắc nếu thế đã có người cho tôi biết rồi.”

Cô cố gắng thở. “Có vẻ như bộ não hẳn rất vĩ đại của anh đã bỏ
qua cái thực tế là tôi không chịu trách nhiệm cho chuyện Lucy
bỏ anh, vậy thì sao anh cứ nhè vào tôi mà trút đòn vậy hả?”

“Tôi phải kiếm ai đó để giải tỏa cơn giận dữ vô bờ bến của mình
chứ.” Anh ta lại bắt tréo hai mắt cá chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.