LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 82

giũ bỏ được nỗi chán chường đang càng lúc càng dâng cao. Khi
rời khỏi nhà trọ tối đó, cô vừa đói vừa bẩn. Cô sống ngay trong
chiếc Buick cà tàng đêm đêm được cô đỗ trong một khoảnh đất
hoang vắng lùm xùm những bụi rậm cạnh khu mỏ, hy vọng sẽ
không bị ai phát hiện. Cơ thể cô dường như nặng trịch, bất chấp
cái bụng đang rỗng tuếch, và khi bước tới bên chiếc xe hơi giờ đã
trở thành nhà của mình, bước chân cô chậm lại. Dường như có
gì đó không ổn. Cô quan sát chăm chú hơn.

Phía đuôi xe bên phía tài xế hơi lún võng, hầu như không nhận
thấy được. Một lốp xe đã bị xịt.

Cô đứng như trời trồng ở đó, cố gắng tiêu hóa cái thảm họa mới
nhất này. Chiếc xe này là tất cả những gì cô có. Trước đây, nếu xe
bị xịt lốp, cô chỉ cần gọi ai đó thuê người ta sửa hộ cô, nhưng giờ
cô chỉ còn chưa đầy hai mươi đô la. Và cho dù cô có xoay xở sao
đó để tự mình thay lốp được chì cô cũng chẳng biết liệu cái lốp
dự trữ có căng hơi không. Nếu quả là có một cái lớp dự trữ nào
đó.

Cổ họng thắt lại, cô mở cốp xe và lật tấm thảm dơ dáy dính đầy
dầu mỡ, bụi bẩn và có Chúa mới biết là còn những thứ gì khác
nữa. Cô tìm thấy một cái lốp thừa, nhưng nó cũng xẹp lép. Cô sẽ
buộc phải lái xe trên cái lốp xịt kia tới trạm sửa chữa gần nhất và
cầu mong sao chuyến đi không phá tanh bành vành xe.

Giống như tất cả những người dân khác trong thị trấn, ông chủ
cửa hàng sửa xe biết cô là ai. Ông ta bình luận vài lời cay độc
rằng đây chỉ là một cửa hàng sửa xe tỉnh lẻ, rồi bắt đầu tán hươu
tán vượn về chuyện ngài Ted Beaudine thánh thiện đã đơn
thương độc mã cứu cả cái kho thực phẩm của hạt này khỏi nguy
cơ bị đóng cửa ra sao. Khi chấm dứt tràng nói chuyện say sưa ấy,
ông ta đòi hai mươi đô trả trước để thay cái lốp cũ bằng cái lốp
dự phòng đã sắp mòn vẹt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.