LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 92

vừa mua tối hôm trước lên trên chồng khăn. “Tôi hy vọng ngài
đã có một vòng đấu thành công, nhưng phòng trường hợp ngài
không được như ý, tôi có mang theo đây ít kẹo ngọt. Thay lời
thăm hỏi của tôi.”

“Cảm ơn cưng nhé. Cô thật chu đáo quá.” Ngài Samuels lôi ra xấp
tiền rồi rút ra một tờ năm đô la.

Tối đó, đến lúc rời khỏi khách sạn, cô đã kiếm được bốn mươi đô.
Cô cảm thấy tự hào như thể lần đầu tiên trong đời kiếm được
một triệu đô. Tuy nhiên, nếu muốn tiếp tục mưu đồ này vào
chiều thứ Bảy, cô sẽ phải có một mánh lời mới, đồng nghĩa với
việc sẽ mất thêm một khoản phí tổn nho nhỏ nữa.

“Ôi trời. Mấy năm rồi tôi chưa được ăn món này,” ngài Samuels
thốt lên khi ra mở cửa vào chiều thứ Bảy.

“Tôi tự tay làm đấy.” Cô trao cho ông ta nụ cười rạng rỡ hân hoan
nhất kèm theo đống khăn tắm mới và một cái bỏng gạo làm từ
Rice Krispies, cô đã phải thức đến quá nửa đêm mới làm xong và
gói từng cái một. Lẽ ra bánh quy thì hiệu quả hơn nhiều, nhưng
kỹ năng nấu nướng của cô cũng chỉ có hạn. “Tôi ước gì có thể
mời ngài một cốc bia lạnh,” cô nói. “Chắc chắn chúng tôi rất cảm
kích vì một quý ông như ngài đã lưu lại tại nơi đây.”

Lần này ông ta boa cho cô mười đô.

Arlis, đã sẵn nghi ngờ vì thấy thiếu hụt khăn tắm trong lần kiểm
kê mới đây, hai lần suýt bắt quả tang cô, nhưng Meg đã xoay xở
qua mắt được cô ta, và khi cô tiến đến dãy phòng trên tầng ba,
được đăng ký dưới tên Dexter O’Connor, túi áo đồng phục của cô
đã kha khá nặng rồi. Hôm qua, lúc cô đến ông O’Connor đã đi ra
ngoài, nhưng hôm nay thì một người phụ nữ cao ráo xinh đẹp
đến sững sờ ra mở cửa, quấn người trong chiếc áo choàng bông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.