LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 185

Có câu cửa miệng về mấy thế gia trong giang hồ, đệ từng nghe
chưa?”

Người nọ hỏi: “Thế nào?”

Người họ Hoa kia cười, nói: “Chính là “Bút Hồ Châu, muối Ngô

Hạ, đao Tịnh Châu, mực Huy Châu, nghiên Đoan Châu, gốm Nhữ
Châu”, nói về sáu đại thế gia trong giang hồ. Sáu gia tộc này đều
có lịch sử mấy trăm năm rồi. Bây giờ Tất gia ở Hồ Châu có thể
xếp hàng đệ nhất. Tất Kết cũng đương lúc gặp gió mà phất, ở
Giang Nam bằng vai với Viên lão nhị, hiệu xưng Du - Lượng một đời.
Đệ không nhìn coi, Mạc Dư tiên sinh của Huy Châu, Đoan Mộc
Thấm Dương của Đoan Châu đều tới nịnh nọt hắn, chỉ e nhân vật
chủ yếu của ba nhà kia tuy không kịp tới nhưng hẳn cũng phái người
tới rồi.”

Cảnh Thương Hoài nghe tới đây, bỗng nghe trong thủy tạ có người

cao giọng hỏi: “Tất tiểu huynh, mấy lời khách sáo này cũng không
cần nói nữa, ngươi nói đi, lần này phát anh hùng thiếp gọi bọn ta
tới là có dụng ý gì?”

Cảnh Thương Hoài ghé mắt nhìn liền nhận ra, tuy người nọ đã

cải trang nhưng ở cổ, ở tay đều có từng đám lông đen, thì ra là cự
khấu Vương Nhiêu từng hoành hành vùng duyên hải Đông Nam dạo
trước, trong lòng không khỏi nhủ thầm: Cái gọi là phong hội của võ
lâm Giang Nam này quả có thể xưng là ngọa hổ tàng long, gồm cả
những nhân vật từng hùng bá một phương, quả xứng với một chữ
“phong

(30)

” kia. Chỉ nghe Tất Kết nọ cười nói: “Vương đại ca, người

chớ vội, tiểu đệ mời các vị tới nguyên là vì vừa có được một tin tức xác
thực.”

Nói rồi, hắn đi tới bên lan can, vỗ vỗ, nói: “Các vị, xin nhìn ra

ngoài, chính là mặt sông mấy trượng ngoài kia, chư vị chắc đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.