LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 201

đang gặp địch ở mảnh rừng nhỏ dưới sườn núi kia, Hoa huynh nếu
xử lý được hai huynh đệ tiểu lão nhi là có thể tới cứu viện rồi.”

Hoa Trụ tựa như không vội, trước cơn đại loạn lại có vẻ bình tĩnh.

Hắn nhìn bóng dáng Lạc Hàn giữa vòng vây của Cửu đại quỷ ở bờ
đối diện, thản nhiên nói: “Kẻ hèn này cũng không vội. Triệu Vô Cực
lão chẳng phải nói muốn cùng tại hạ trò chuyện một phen sao? Gió
mát cảnh đêm thế này, ngồi yên xem sinh tử quần đấu, trên
thành Thạch Đầu vì nay hỏi xưa, cùng đàm đạo lẽ hưng vong vạn cổ,
đây cũng là cái thú bình sinh khó có được.”

Triệu Vô Lượng đâu ngờ được hắn có thể bình tĩnh nhường này,

cứ tiếp tục thế này chỉ e càng có lợi với mình hơn với hắn, không
kìm được liền nghi vấn: “Ô?”

Hoa Trụ đã xoa gối ngồi xuống. Y phục của hắn cực kỳ sang

trọng, vậy mà lại ngồi thẳng xuống đất, vô cùng thoải mái, không
hề mang vẻ tiếc rẻ. Phong thái của người này đem so với Viên Hàn
Đình một đời tự cho là tài hoa thật cao hơn không biết bao nhiêu.
Chỉ nghe hắn nói: “Sao Triệu lão chưa ngồi xuống, việc giang hồ
bận bịu, tại hạ ngưỡng mộ cao danh đã lâu, lại chưa được gặp mặt, vẫn
thường coi đó là điều tiếc nuối cả đời. Hôm nay được gặp, đâu ngại
ngồi chơi trò chuyện, thỏa nỗi mong ước của Hoa mỗ.”

Triệu Húc ngơ ngác nhìn Hoa Trụ, chỉ cảm thấy trên cái thành

hoang này, hắn một mình bước vào vòng địch, vậy mà vẫn trang nhã
tiêu sái, thoải mái như thường, thật là bình sinh ít gặp.

Triệu Vô Lượng và Triệu Vô Cực nhìn nhau một cái, ngồi thành

góc vây lấy Hoa Trụ vào giữa. Hai người họ ngồi xuống, nhìn thì
giống như tùy ý nhưng tiến có thể công, lui có thể thủ, lại có thể bảo
hộ Triệu Húc, chỉ riêng thế ngồi này đã chứng tỏ được sự lão luyện
giang hồ phi thường của Tông thất nhị lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.