LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 202

Hoa Trụ lại như không phát giác, ngẩng đầu nhìn trăng, hồi lâu

bỗng buồn bã nói: “Từ lúc Hoa mỗ vào Viên môn tới nay, loáng một
cái, năm tháng như thoi đưa, chẳng ngờ đã sắp mười năm rồi.”

Hắn ngoảnh nhìn Triệu Húc, nhàn nhạt nói: “Vị này là đứa con

côi còn lại của đức Thánh thượng trước đây, Húc ca nhi chăng? Hai vị
tiền bối thật sự mưu đồ sâu xa.”

Triệu Vô Lượng biến sắc. Thân thế của Triệu Húc là bí mật,

trong giang hồ gần như không ai biết được, nào ngờ lại bị Hoa Trụ
một câu nói toạc. Chỉ nghe Hoa Trụ nói: “Năm xưa, sau khi Khang
Vương xuống phía nam, lại có Thái hậu theo Tần Cối từ Bắc
triều trốn về. Ai ngờ kế sau lại có cả Thế tử quay lại, lúc ấy Thái
tử đã mất, Tần Thừa tướng vì hùa theo ý vua, cố ý làm chứng vu là
giả mạo, lại tính giam người cả đời, đây có thể coi là việc đáng xấu hổ
nhất của tông thất sau khi bản triều rời xuống phương Nam.
Không ngờ hai vị tiền bối lại cứu người ra ngoài, giấu trong giang
hồ, phen công sức này bỏ ra thật không nhỏ.”

Hoa Trụ dường như cực kỳ quen thuộc với bí sự trong ngoài bản

triều, nhàn nhã buông lời, câu nào câu nấy đều trúng đích. Lời
này là thật, năm đó sau khi Triệu Cấu lên ngôi ở Lâm An, Thái tử
được lập thuở trước cũng từng chạy xuống nam, sau đó bị bệnh mà
qua đời. Kế sau lại có Thế tử trốn xuống nam, Triệu Cấu vì tiếc
ngôi vua, vu cho là giả mạo, ngầm giam lại mưu đồ giết đi, chuyện
này trong ngoài triều tuy có phong thanh nhưng trước giờ chẳng ai
dám nói tới, Hoa Trụ lãnh đạm nói ra, khẩu khí có chút thở than.
Viên môn hắn trước nay hộ vệ triều đình, Triệu Vô Lượng cũng
không nghĩ tới hắn lại nói thẳng như thế.

Hoa Trụ nhìn thành Kim Lăng bên kia sông, thở khẽ một tiếng.

“Là ai nhìn ra tòa thành này có vương khí trước tiên vậy? Từ Đông
Tấn cho tới Nam Trần, sáu triều vàng son, ô y tử đ

(26)

, váy dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.