LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 204

hoan lạc, thanh nhã như mộng buổi phong lưu ngày trước vậy.”

Triệu Vô Cực nãy giờ im lặng ở sau lưng hắn giờ buồn bã than

một tiếng: “Giang sơn như cũ, chỉ là tâm tình đổi khác.”

Thần tình trên mặt Hoa Trụ rung động, thuận thế hỏi: “Triệu Vô

Cực lão cũng có cảm khái Tân Đình?”

Tân Đình nằm ở Giang Tả, thời Đông Tấn từng có nhiều danh

sĩ hội họp nơi đó, Chu Ỷ

(29)

từng than rằng: “Phong vật không khác,

chỉ có núi sông đổi khác”, khiến cho người ngồi đó ai nấy rơi lệ,
tâm ý trong lời của Triệu Vô Cực chính là sa vào đây. Ngày đó duy có
Vương Đạo nói: “Nên cùng góp sức cho nước nhà, khôi phục Thần
Châu, sao đến nỗi thành kẻ tù đất Sở mà nhìn nhau khóc lóc?

(30)

Triệu Vô Lượng, Triệu Vô Cực, Hoa Trụ ngồi đây đều không chỉ

là con nhà võ, ba người họ đều là hạng thạo thi thư, cái sự yên phận
cầu an thời Đông Tấn rất giống với tình hình Nam triều ngày
nay, lúc nói năng không khỏi chạm vào. Chỉ nghe Hoa Trụ nói: “Lời
Vương Thừa tướng cũng không sai. Kẻ hèn hôm nay có may mắn gặp
gỡ Tông thất nhị lão để nghe dạy bảo, vinh hạnh nào hơn. Nói tới
đây, kẻ hèn không nhịn nổi muốn mời hai vị bình luận một chút
nhân vật trong thiên hạ. Nhớ thời Đông Tấn, may mà có cái tài của
Tạ An, Vương Đạo, theo Triệu lão thấy, thiên hạ ngày nay có anh
hùng chăng? Giả như có, vậy ai là anh hùng? Anh hùng có nghĩa là
gì?”

Triệu Vô Lượng sửng sốt, không ngờ hắn lấy cớ này để tiến, lại

cùng mình luận về anh hùng bản triều. Lão trầm ngâm một lúc,
lấy lui làm tiến, cười ha ha. “Anh hùng? Lão già thôn dã chốn
giang hồ như ta cũng luận xằng anh hùng, người ngoài nghe được,
không khỏi cười rụng răng mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.