LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 221

sức nga nhi, tuyết liễu trên đầu vũ cơ cũng đang theo từng bước
múa mà rung động, uyển chuyển sinh yêu kiều.

Những vũ cơ đó đang múa tới bước múa Chiết Chi, bước xen qua

nhau, nhất thời chỉ thấy quạt bay váy lượn, áo mỏng trên người
theo gió phiêu phất, rộn hết cả phòng. Nếu chẳng phải cánh cửa sổ
khắc hoa kia vì lo nóng bức mà chống lên thi thoảng vẫn có hơi lạnh
thổi vào thì xuân quang như thế, chỉ sợ khán giả ngồi bên đều
tưởng mình đang trong một đêm xuân.

Nóc căn phòng ngách cạnh cửa lớn cách nhã sảnh nọ không quá

vài trượng, trên lớp ngói đen thui lúc này đang có bóng người nằm
phục. Dưới hiên phòng ngách treo một cặp đèn lồng, nhưng vì mái
phòng che đi, khiến cho nóc phòng này càng thêm tối tăm. Người
nọ đang chăm chú nhìn vào trong sảnh. Ca múa yêu kiều nhưng
hắn chẳng nhìn tới mấy mỹ nhân đang ca múa. Trong sảnh có
mấy người đang tụ tập đêm khuya. Người ngồi chủ tọa áo thường
mũ nhỏ, thân hình hơi béo, ngón tay đeo nhẫn ngọc thời Hán, dáng
vẻ nhàn quý; người ngồi bồi tọa thân hình tầm trung, mình mặc
áo lụa, dưới cằm là bộ râu dê, lưa tha lưa thưa, trông cực kỳ tinh
minh già dặn; ba người bên dưới đều mặc sắc phục thị vệ, áo màu
đỏ vàng, ngồi ngay ngắn vững vàng, rất ít mở miệng, bộ dạng
dường như là thị vệ đại nội - xem ra những nhân vật này đều không
tầm thường.

Ngồi ở khách vị là một nam tử tầm hơn bốn mươi, người này

khí độ lẫm liệt, từ chỗ này chỉ có thể thấy được lưng hắn. Tấm lưng
ấy nhìn vào thấy vững như núi cao, mơ hồ có cái thanh thế Thái
Sơn sụp trước mặt cũng chẳng biến sắc.

Người trên nóc phòng không chút cử động, tới hít thở cũng điều

chỉnh tới mức nghe không ra. Hắn vốn là dân trộm, mặc trên người
bộ đồ đen, màu y phục cùng mái ngói hòa cùng nhau, ẩn trong màn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.