LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 53

không kìm được thì gọi ba quân tới diệt hết ba nghìn đệ tử Lão Long
đường của ta đi, Tiền lão long ta không nhận thứ này.”

Tiếp đến lão “hắc” một tiếng, nói: “Nước nhà, cái gì mà nước

nhà? Ta không công nhận nó. Mảnh đất Đông Nam này, năm xưa
chẳng phải từng là vật riêng của họ Tiền ta ư?” Lão nói cũng phải, lão
vốn là con cháu Tiền Lưu được người đời xưng tụng là “Hải long
vương”, nước Ngô Việt hồi Ngũ Đại Thập Quốc chính do họ Tiền
lập nên. Chỉ thấy lão hất hàm, gầm lên với Tôn lão đại: “Bắt
người.”

Tôn lão đại bước tới hai bước, đôi tay vươn ra, tay vừa vươn, tai lại

nghe tiếng Chu Phi Sách quát: “Khoan đã!”

Tiếp đó, Tôn lão đại liền thấy một bóng đen nhoáng qua, kế

đến cổ tay bị quấn chặt, một sợi thừng đen đã cuộn lấy cổ tay
mình. Liền đó sợi thừng nửa lỏng nửa chặt, vẫy về phía sau, Tôn lão
đại bỗng lơ lơ lửng lửng, bị quăng ra ngoài cửa. Chu Phi Sách phóng
người tới, chắn trước hai ông cháu lão mù, sợi thừng uyển chuyển
như rắn lại thu vào trong tay áo hắn.

Tiền Cương cười lớn, đứng dậy, khiến cái ghế vốn đã nứt vỡ

không còn được níu giữ, lập tức đổ sụp. Chỉ nghe Tiền Cương lớn
tiếng: “Chu lão đệ, ta biết công phu của ngươi không tồi, trăm trận
thành danh, thật chẳng dễ dàng, nhưng ngươi chẳng thể qua nổi trăm
chiêu của ta, mời nghĩ cho kĩ.”

Chu Phi Sách cũng biết bản thân đối diện với cao thủ đẳng cấp

như Tiền Cương là ở vào thế chỉ bại không thắng. Chỉ thấy hắn
hít sâu một hơi, trấn định tâm thần, lạnh giọng nói: “Trên đời,
cầm chắc thua trận thì không cần đánh nữa sao? Nếu thế, chẳng
phải kẻ ăn thịt cường hãn vĩnh viễn là vua, hạng dân đen thấp bé mãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.