LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 112

Diệp Hòa âm thầm thở dài,nếu nói ba năm trước đây thiếu niên tôn quý

này là một tiểu hồ ly,vậy ba năm sau hắn chắc đã rèn luyện thành tinh,sợ
rằng lần này khó đối phó rồi.

Vốn tưởng rằng Khiêm Tiểu vương gia không ở trong đội ngũ săn thú,

thế nhưng lại không ngờ hắn cùng Kỳ đế ngồi chung một xe ngựa, hoàng tử
đứng hàng thứ chín vậy mà khi còn bé đã được phong vương,xem ra hắn rất
được Kỳ đế yêu thương.

Diệp Hòa không chút kiêng kỵ đánh giá,lại không nghĩ rằng thiếu niên

bỗng nhiên nghiêng mặt qua,tầm mắt vừa chuyển nhìn về phía bên
này.Diệp Hòa không kịp tránh né,trong lòng có chút bối rối lại thấy ánh mắt
thiếu niên chỉ lướt qua ngay sau đó liền dời đi,được cung nô đở lê nhẹ từng
bước đi tới doanh trướng,làm như không nhận ra nàng đứng trong đám
người đông nghịch.

Vòng lên lều đầy bia sắc,trên danh nghĩa dưỡng nữ hộ bộ thượng thư

Diệp Hòa được phân đến một doanh trướng nho nhỏ,sau đó Hạ Niên Đức bị
Kỳ đế triệu kiến, trước lúc rời đi còn căn dặn nàng không nên chạy loạn.

Một mình đi vào,vừa nhấc lên cửa vải Diệp Hòa mới mở ra tờ giấy vừa

rồi tiểu thái giám len lén kín đáo đưa cho nàng,lại thấy phía trên chỉ viết
vỏn vẹn bốn chữ: tử thì:Giờ tý,Tây Lâm.

Đêm tối,Diệp Hòa nhìn tờ giấy trong tay do dự chốc lát,cuối cùng vẫn

lách mình đi đến rừng cây phía tây.Tuy một thân một mình đêm khuya đi
vào núi rừng nhưng Diệp Hòa không sợ,nàng biết trong vòng hơn mười
dặm phương viên nơi đây đã được binh lính dựng vòng bảo vệ tốt để tránh
dã thú trên núi xuống xâm lấn,nơi đây cũng rất yên tĩnh,lúc này tối đa chỉ
có mấy chú thỏ hoang hoặc một ít loại chim bay tuyệt không có thú dữ
hung mãnh.

“Tiểu Hòa Nhi,đã lâu không gặp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.