LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 133

“Hả?” Kỳ đế nhướng mày hậm hực hỏi: “Vậy vì sao lại cắt đứt lời trẫm?

Chẳng lẽ cảm thấy làm Trắc phi là ủy khuất ngươi sao?”

“Tiểu nữ không dám!Cho dù được làm thiếp thất cũng là phúc khí mà

tiểu nữ tu ba đời mới được,sao lại thấy làm Trắc phi là ủy khuất?” Thiếu nữ
khàn giọng nói rành mạch,trong mắt long lanh đã ngậm nước mắt,thanh âm
run rẩy cố gắng sao cho bình tĩnh nhưng vẫn không nhịn được nghẹn
ngào,khổ sỡ nói tiếp: “Tiểu nữ vốn là nhân sĩ biên thành từng bị tặc nhân
hác khấu xâm phạm,không phải là hoàn bích,lấy thân tàn hoa bại liễu như
ta thật sự...... thật sự không xứng với cửu vương gia, xin hoàng thượng thu
hồi mệnh lệnh đã ban......”

Lời còn chưa dứt mọi người đều ầm ầm,hai mặt nhìn nhau trong mắt đều

là kinh ngạc. Con ngươi của Kỳ Mạch co rụt lại,nhìn về phía thiếu nữ bên
người ánh mắt càng thêm lãnh liệt,ngón tay buộc chặc từng ngón,trong im
lặng đem cổ tay của nàng xiết ra vết máu.

Kỳ đế sắc mặt ngưng trọng,ánh mắt nhìn hướng thần tử trung niên nãy

giờ đứng bên cạnh,trầm giọng hỏi: “Hạ ái khanh,chuyện này có thật
không?”

Hạ Niên Đức cuống quít dập đầu: “Vi thần không dám lừa dối hoàng

thượng,tiểu nữ quả thật không xứng với cửu vương gia,mong hoàng thượng
nghĩ lại.”

Diệp Hòa trong mắt rưng rưng ánh mắt kiên định nói: “Hoàng

thượng,tiểu nữ hận thấu xương bọn hác khấu,kiếp này không còn gì để
mong chỉ nguyện có thể ra sức giúp nước trừ đi bọn hác khấu này ra biên
ải,kính xin hoàng thượng thành toàn!”

“Thôi thôi.” Kỳ đế nhìn nàng một lát cuối cùng mệt mỏi phất tay, cất

giọng nói: “Lần này hôn sự chỉ đến đây thôi.Hạ thị Diệp Hòa thân thủ bất
phàm,am hiểu cỡi ngựa bắn cung quả thật là hiếm thấy,trẫm phong ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.