LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 152

để người lầm tưởng nàng là người bát hoàng thúc,bổn vương muốn cũng
không bảo vệ được nàng.”

Sau khi Diệp Hòa nghe xong không nói một lời,trên mặt tuy bất động

thanh sắc lại âm thầm kinh hãi,bậc đế vương thường giết lầm chứ không bỏ
qua,lỡ như lúc nãy bị người có lòng nhìn thấy hậu quả sẽ không tưởng
tượng nổi,nàng hôm nay tùy tiện đến tử trúc viện quả là quá mức lỗ mãng.

“Cửu vương gia,ngài sao còn ở lại chỗ này,hoàng thượng lệnh nô tài tìm

ngài qua đó,yến hội cũng sắp bắt đầu.”

Thanh âm lanh lãnh gọi thần trí Diệp Hòa trở lại,mấy thái giám vội vã

chạy tới,nhìn thấy Diệp Hòa có chút kinh ngạc: “Hạ giáo quan cũng ở đây
sao? Hộ bộ thượng thư không thấy cô nương cũng đi tìm chung quanh
đây.”

Diệp Hòa bình tĩnh hỏi: “Tìm ta làm gì?” Thái giám không hiểu nổi giải

thích: “Cung yến trọng đại phàm là quan viên tam phẩm đều phải tham
gia,cô nương không đi sao?”

“Thời gian không còn nhiều cùng đến Loan Hoằng điện đi.”

Kỳ Mạch mím môi môi đỏ mọng,trong mắt không còn kiên nhẫn,không

chờ Diệp Hòa mở miệng đã chen vào.

“Tiểu nhân thân phận hèn mọn không dám đi cùng vương gia,không

bằng vương gia cứ đi trước,thuộc hạ sẽ theo sau.” Diệp Hòa lui về phía sau
một bước,cung kính cúi thấp đầu, giọng nói đều là xa cách.

Đôi mắt Kỳ Mạch lóe ánh sáng lạnh,âm trầm nhìn nữ tử,phất tay áo rồi

xoay người rời đi,mấy thái giám thấy thế cũng vội vàng tiến lên đở.

“Vương gia,thân thể ngài không tốt,chậm,chậm thôi a......”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.