LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 159

“Dạ,vương gia!”

“A! Tại hạ khi nào nói muốn tỷ thí lực tay?” Tú Thiểu Thược cứng đầu

cứng cổ hỏi vặn,lại thấy thiếu nữ trước mắt cười dữ tợn.

Chỉ nghe thấy”răng rắc”.

“A!!...... gãy rồi gãy rồi!! Hoàng thượng cứu mạng! Phụ thân cứu mạng!

A...... Nữ hiệp hạ thủ lưu tình! Đừng vặn,tha mạng a......”

Bên ngoài điện trước mắt bao người,Tú Thiểu Thược quỷ hô lang hào

tiếng kêu thảm thiết cao thấp phập phồng,người nghe thấy thương nghe
thấy rơi lệ nhưng không may lại bị tiếng trống hùng hồn áp đảo,không cách
nào truyền tới trong tai phụ thân hắn......

…………………..

Dưới màn đêm phủ đầy ánh sao,thỉnh thoảng có luồng gió thổi đến,lành

lạnh lại có chút khoan khoái.

Ngự hoa viên Loan Hoằng Điện trong màn đêm có vẻ mông lung,trên

mặt hồ màu bích lục chập chờn ánh sáng,trên con đường nhỏ vắng vẻ bên
hồ,hai người một trước một sau lẳng lặng đi tới nhưng không ai nói một lời.

Diệp Hòa từng bước một đi theo phía sau thiếu niên tử bào,cúi đầu nhìn

mấy hòn đá cuội trên mặt đất,chán nản buồn rầu.

Lúc trước bên ngoài điện Diệp Hòa có hỏi thăm một thái giám,mới biết

được Tú Thiểu Thược kia thân phận không thể nói là tầm thường,Tú thị là
thủ phủ giàu nhất Đại kỳ,một nhà độc đại toàn quyền nắm giữ mạch kinh tế
của Kỳ quốc.Tuy nói quê quán của Tú gia là Kỳ Quốc,nhưng gia tộc lại có
làm ăn cùng tam quốc Hác khấu,Bắc da, Đại Kỳ,bởi vậy dù có nói là thủ
phủ tam quốc cũng không quá đáng.Tú gia tài thế to lớn ngay cả đế đô Kỳ
quốc cũng phải kiêng kỵ.Diệp Hòa lại trong lúc tức giận vặn trật cổ tay Tú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.