LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 211

Trong ánh mắt Diệp Hòa tràn đầy khẳng định,chằm dằm theo dõi y,vẻ

mặt như nhìn thấu y: “Trước lúc đám hắc y nhân chạy đến,có người nhiều
lần dùng phi đao cứu ta khỏi nguy hiểm,tình hình lúc ấy trừ ngươi ra còn có
thể là ai?”

Ánh mắt Tú Thiểu Thược lóe lên,thần sắc trên mặt đầu tiên là nghi

ngờ,ngay sau đó trở nên vui sướng,sảng khoái gật đầu: “Đúng,thật ra thì
vừa rồi là ta cứu nàng.Bổn thiếu gia có tuyệt kỹ phi đao bách phát bách
trúng,lệ vô hư phát,rốt cục có thể thi thố tài năng.Hòa Hòa nàng không cần
cám ơn ta,còn nếu thật nghĩ báo ân cứu mạng thì cứ dùng thân mà báo
đáp?”

Diệp Hòa cau mày,đem phi đao cầm trong tay đưa cho y: “Ngươi phóng

cho ta nhìn một chút.”

Trong mắt Tú Thiểu Thược hiện lên tia bối rối,nhưng ngoài miệng

nghiêm túc nói: “Không được,bổn thiếu gia vừa rồi vì cứu nàng dùng toàn
lực phóng phi đao,hiện tại công lực tổn hao cần nghỉ ngơi mấy ngày mới
khôi phục.Đợi đến...... Đợi đến khi ta khôi phục nguyên khí,nhất định biểu
diễn cho nàng xem!”

Diệp Hòa nghe sau ót rơi xuống đường hắc tuyến,quay mặt sang chỗ

khác không bao giờ … muốn nói chuyện cùng y nữa.

Nhìn dáng vẻ của y xem ra không phải người này rồi.Rốt cuộc là y giấu

giếm quá giỏi hay nàng đoán sai? Chẳng lẽ...... có người núp trong bóng tối
bảo vệ nàng?

Khí trời càng ngày càng lạnh,hàn phong lạnh thấu xương thỉnh thoảng

thổi qua,nhiệt độ cũng giảm mạnh tỏ rõ sắp vào đông.Trải qua lần đó bị tập
kích,vết thương trên người Diệp Hòa lại tăng thêm,không thể làm gì khác
hơn tạm thời ngưng làm giáo quan huấn luyện cấm quân ở lại Hạ phủ nghỉ
ngơi, đảo mắt lại qua mấy ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.