LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 219

“......”

Qủa như lời người nọ,chợ hoa đúng là nơi náo nhiệt nhất,đám người hối

hả qua lại trên đường,ban công hai bên phố được sơn đỏ theo phong cách
cổ xưa,bầy đặt đủ loại hoa đăng màu sắc khác nhau,lóe lên ánh sáng hoa
mỹ.Quay đầu nhìn lại chỉ thấy hàng vạn hàng nghìn ngọn đèn dầu ngũ
sắc,cơ hồ có thể so với cảnh đêm thành thị hiện đại.

Một nam một nữ sóng vai đi dạo chợ hoa,tướng mạo xuất chúng không

ngừng hấp dẫn ánh mắt của mọi người,nam tử áo lam phủ ngoài áo choàng
trắng,nữ tử cũng váy trắng áo choàng lam,màu sắc y phục hai người tương
xứng khiến người đi đường không tự chủ cho rằng bọn họ là một đôi yêu
nhau,bất quá một trong đó cười mỉm không ngừng lấy lòng,một người khác
mặt như băng sương xa cách,chẳng lẽ vợ chồng son này đang cãi nhau?

Đang ở trên đường phố chợ hoa hoà thuận vui vẻ,không khí khắp nơi

ngập tràng vui mừng bỗng nhiên truyền đến tiếng huyên náo,mọi người
theo tiếng nói nhìn lại chỉ thấy một con ngựa cao lớn điên loạn phóng
nhanh từ ngã tư đường chạy đến,đám người thấy thế rối rít hướng hai bên
né tránh.Song,khi nó sắp chạy tới gần mới phát hiện,phía dưới mông con
ngựa đang kéo lê theo một người,mã nhi thất khống vô ý giẫm loạn,bên mắt
cá chân trái bị dây vướng lại,cứ thế chật vật bị ngựa kéo, trong miệng
không ngừng hô to cứu mạng.

Thấy thế Tú Thiểu Thược vẻ mặt đồng tình,còn Diệp Hòa liền nhận ra

người nọ,lúc này từ bên hông lấy ra một cây phi đao đưa cho Tú Thiểu
Thược,quát lên: “Cứu hắn!”

“A?”

“Cắt sợi dây!”

Lúc này Tú Thiểu Thược nhận lấy phi đao kẹp giữa hai ngón tay,thần sắc

nghiêm túc,cổ tay lộn vòng,hai mắt híp lại,sau khi nhắm trúng mục tiêu liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.