LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 286

Người này thân là Cửu hoàng tử Khiêm Vương được sủng ái nhất Đại

kỳ,sợ rằng không có ai dám trước mặt mọi người không để cho hắn mặt
mũi.Nhưng lúc này khuôn mặt trắng noãn của Kỳ Mạch vô cùng khó
coi,tăng thêm ngữ khí: “Bổn vương bảo ngươi không được khóc nửa!”

Nhưng hài tử này vẫn khóc khàn cả giọng.

Ở bên cạnh Tú Thiểu Thược cười vô cùng sảng khoái,lặng lẽ tiến tới bên

cạnh Diệp Hòa,thấp giọng rỉ tai nói:”Hòa Hòa,nàng nhìn thấy chưa,người
này rõ ràng là người lạnh như băng,nàng ngàn vạn không thể gả cho
hắn.Nếu không sau này có con chắc chắn bị hắn dọa ngày khóc mười lần
như chơi?”

Kỳ Mạch liền giật mình,mắt lạnh liếc sang Tú Thiểu Thược,tiếp theo

nhìn một chút Diệp Hòa,ngay sau đó cau mày sắc mặt ngưng trọng như lâm
vào đại địch,ra một quyết định trọng đại,rốt cục hắn đưa ra bàn tay quý giá
cứng ngắc ôm lấy đứa bé ngồi bệt trên đất khóc nức nở,học theo bộ dạng
vừa rồi của Diệp Hòa vỗ nhẹ lên lưng đứa bé, giọng nói đều là khó khăn
cứng mắt,mất tự nhiên thốt ra câu: “Ngoan,không khóc.”

Động tác cùng giọng nói của hắn không thể nói là ôn như nhưng hài tử

dường như bị hắn làm kinh ngạc,ngừng tiếng khóc,trợn mắt tròn xoe há hốc
mồm nhìn hắn.

Diệp Hòa cũng không hiểu nổi,sững sờ nhìn nam nhân đang ôm hài

tử,đây mới là Khiêm Tiểu vương gia lòng dạ độc ác hỉ nộ vô thường quái
đản cổ quái sao?Ánh mắt Kỳ Mạch vô tình chạm vào mắt nàng,gương mặt
vốn tái nhợt nhiễm một mảng đỏ,khiến khuôn mặt tuấn tú dưới ánh trời
chiều mang theo vài phần mĩ lệ.Hắn hơi nhíu mày,muốn vãn hồi tư thái cao
ngạo đem hài tử một lần nữa thả lại trên sân,hừ lạnh nói: “Bẩn muốn chết.”
Thấy hài tử rụt lại cổ,tiếp tục bổ sung uy hiếp nói: “Nếu có lần sau nữa thì
ta sẽ trực tiếp vá cái miệng của người.”Hài tử tựa hồ nghe được tâm cùng
khẩu của hắn bất nhất,đã không còn sợ ngẩng mặt lên vui vẻ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.