LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 360

qua giống một bức họa màu đậm tiên diễm kinh người. Vì thế ngay cả tân
nương lộng lẫy như nang cũng mất đi mấy phần màu sắc.

Còn một đôi tân nhân khác tựa hồ chưa tới, cung phi, mệnh phụ, văn võ

bá quan tụ tập một nơi, Kỳ đế ngồi trên vị trí chủ thượng, bên cạnh hương
án sương khói lượn lờ, nến đỏ cháy rừng rựng. Lễ bộ cùng quan viên cấp
dưới mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng. Dưới ánh nhìn vui mừng
của mọi người, Diệp Hòa được hỉ nương dẫn tới trước mặt tân lang, cách
chính giữa một tấm lụa đỏ ghim thành hình dạng lễ hoa, hai người cầm mỗi
đầu dây.

Diệp Hòa hướng một chỗ khác lụa đỏ nhìn lại, cách rèm che lưu li chỉ

thấy bàn tay nắm lụa đỏ khẽ run, thân người lảo đảo muốn ngã, thỉnh
thoảng nén giọng ho khan mấy tiếng, bộ dáng yếu đuối nhìn qua nghiễm
nhiên bệnh tình nguy kịch. Diệp Hòa âm thầm thở dài, lại đóng kịch nửa
rồi.

Hai người sóng vai đi về trước, Kỳ Mạch cố ý nhích tới gần xuyên qua

rèm che mặt nhìn gương mặt mệt mỏi của nàng, nhẹ giọng hỏi: “Mệt sao?”

Nghĩ đến đồng dạng cùng thành thân, hắn có thể thoải mái nghỉ ngơi

“dưỡng bệnh” một ngày, nàng bị hành hạ cả một ngày, Diệp Hòa không
nhịn được oán trách: “Chàng thử mặc như ta đến Phật đường tĩnh tọa một
ngày thử một chút đi!”

Kỳ Mạch khẽ cau mày, giọng hạ thấp cực độ: “Ai bảo nàng đến Phật

đường tĩnh tọa?”

“Lưu má má nói đây là quy củ.” Diệp Hòa thuận miệng trả lời.

Tròng mắt Kỳ Mạch thay đổi mang theo tia sáng sắc bén, lạnh lùng liếc

về phía Lưu má má hầu hạ bên cạnh Diệp Hòa, giọng không lớn không nhỏ
nhưng vừa đủ để ba người bọn họ nghe rõ: “Nô tài nói quy củ thì nàng làm
theo sao? Đã sắp làm Vương Phi sao ngay cả chút khí thế chủ tử nàng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.