LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 404

Diệp Hòa âm thầm tự định giá, theo tình trạng hiện tại một mình nàng

khó có thể chống lại nhiều địch nhân,huống chi những hán tử này lại thân
thủ bất phàm, mặc dù bốn gã hộ vệ theo nàng võ nghệ cao siêu nhưng dù
sao số lượng cách biệt, dù có đến kịp chỉ sợ rất khó toàn thân rút lui. Do dự
một hồi, Bắc gia vương tử đã đếm tới ba, trong mắt lóe tia tàn nhẫn, vung
đao liền muốn chặt xuống. Diệp Hòa vội vàng quát lên: “Thả hắn! Ngươi
muốn bắt là ta, A Phúc chỉ là tùy tùng của ta sẽ không ích lợi gì cho
ngươi.”

“Cô nương nói rất đúng.” Bắc gia vương tử gật đầu, tiện tay ném đi đại

đao, hừ mũi nói: “Bắt lại!”

Diệp Hòa hợp tác không đánh trả liền có đao gác trên cổ nàng, dùng dây

trói chặt người nàng. Lại thấy Bắc gia vương tử khinh thường nhếch môi
cười, nháy mắt cùng người bên cạnh, người nọ liền cầm đại đao trong tay
vung xuống A Phúc ngã xuống đất, máu tươi bắn toé trên mặt đất quanh co,
đỏ tươi đặc quánh khiến mắt Diệp Hòa nhói đau.

Ánh mắt Diệp Hòa ửng đỏ,giận giữ nhìn chằm chằm người khởi xướng

nhởn nhơ như không lên quan đến mình, giọng căm hận: “Ngươi làm cái gì
vậy?”

Bắc gia vương tử ngửa đầu cười to, tinh đồng liễm diễm rực sáng:

“Không phải như cô nương nói sao? Hắn không có ích lợi gì cho ta, người
vô dụng vậy giữ lại làm gì?”

Diệp Hòa chau mày nhìn thi thể im hơi lặng tiếng trên mặt đất, răng cắn

chặt lại.

Vó ngựa lộp cộp, cát vàng tung bay, Diệp Hòa hai tay bị trói chặc phía

sau, Bắc gia vương tử xem nàng như hàng hóa đặt trên lưng ngựa, đoàn
người mượn ánh trăng yếu ớt chạy như điên trên con đường gặp ghềnh cho
đến sắc trời mơ hồ lộ ra, dừng chân nghỉ ngơi tại một rừng trúc hẻo lánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.