LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 552

“Hòa Hòa!” Thanh âm lo lắng rành mạch của Tú Thiểu Thược vang lên,

tiếp theo vội vã muốn đã chạy tới.

Đang ở Diệp Hòa đau đến cắn răng bỗng nhiên cổ căng thẳng, cả người

vô lực thoáng cái bị xách lên khỏi mặt đất, bắp đùi kéo căng cùng cái mông
thật vất vả chịu đựng đau đớn bị va chạm mạnh. Rất nhanh Diệp Hòa liền
phát hiện một chuyện thống khổ hơn, nàng bị Kỳ Hách như níu kéo cọng cỏ
cứu mạng giữ chặt trong ngực, tay y bấm mạnh vào cổ nàng, khàn giọng
quát to: “Tất cả mọi người không được nhúc nhích, không được phép tới
đây!”

“Ngươi làm cái gì? Buông nàng ra mau!” Tú Thiểu Thược dừng lại bước

chân, sắc mặt lại lạnh lùng như băng, toàn thân tỏa ra khí thế băng hàn
Diệp Hòa chưa từng thấy qua bao giờ.

Kỳ Hách khinh miệt nhìn y, cười một cách điên cuồng đồng thời đẩy

Diệp Hòa tới bên cạnh tường thành, thành tường thạch lan không cao lắm,
nửa thân thể cồng kềnh của Diệp Hòa treo lại bị treo bên ngoài, chỉ cần
buông lỏng tay sẽ lập tức té xuống tan xương nát thịt, hắn nhìn sang Tú
Thiểu Thược khinh thường mắng: “Bại gia tử bất học vô thuật, dã chủng
không rõ lai lịch, chỉ bằng ngươi mà muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với
ta hửm?”

Sắc mặt Tú Thiểu Thược đã trắng bệch, không còn kêu căng như dĩ vãng

mà gần như cầu xin tha thứ mở miệng: “Đúng, ta chính là bại gia tử bất học
vô thuật, ta là dã chủng không rõ lai lịch, ngươi buông nàng ra! Ngươi......
Ngươi đừng làm loạn......”

“Ngươi đây đang xin ta sao?” Kỳ Hách nghiễm nhiên đắc ý, khuôn mặt

biến đổi sinh động hếch cao.

Tú Thiểu Thược cởi bỏ cợt nhả xưa kia, nhíu lại chân mày thanh tú bối

rối nói: “Đúng, đúng! Ta cầu xin ngươi, ngươi muốn báo thù cứ đến tìm ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.