LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 97

tỏi,tỏ vẻ mình thật sự có thực lực thật có thể giúp được hắn,Diệp Hòa mới
không thể làm gì khác hơn chắp tay sau lưng đem vết thương che dấu,cắn
răng nhịn hai chân gần như muốn run lên mới có thể đứng nghiêm.

Đánh xong trận đó,hai nha đầu Lan Khê cùng Tinh Hà trở nên rất sung

bái xem nàng giống như cân quắc anh hùng chuyển đến mà đối đãi,Lan
Khê nói không chừng sau này nàng có thể trở thành nữ tướng Đại kỳ,còn
Tinh Hà thì lắc đầu,hưng phấn nói muốn nàng ở lại trong phủ Bát gia,cả tòa
nhà thêm một người cũng không thành vấn đề.

Bát gia sắc mặt trầm tĩnh,ánh mắt mang theo tán thành Diệp Hòa mừng

rỡ không dứt,nghĩ thầm lần này coi như vượt qua kiểm tra rồi sao.Mà cũng
liền sau đó bát gia tặng một lọ thuốc chữa thương đến phòng của
nàng,không nói gì cả nhưng mặt Diệp Hòa đã đỏ rực...... đã hết sức che dấu
mà vẫn chạy không khỏi mắt hắn.

Bát gia đột nhiên hỏi: “Hòa Nhi,mới vừa rồi nàng nói chỉ cần không

dùng binh khí,bọn họ không phải là đối thủ của nàng,vậy nếu dùng binh khí
thì thế nào?”

Diệp Hòa không hề có ý che giấu bát gia,lắc đầu thành thực đáp lời: “Ta

sẽ không dùng đao cũng không muốm dùng kiếm.Nếu dùng binh khí ta
không có phần thắng.Nếu muốn thủ thắng trừ phi là ở đêm tối có nhiều nơi
có thể che chắn,ta có thể dùng dao gâm nhưng như vậy sẽ tổn thương đến
tánh mạng người.”

Bát gia trên mặt ánh lên phần ngạc nhiên,trong mắt tỏ vẻ hiểu rõ,lại hỏi:

“Nàng có biết cỡi ngựa bắn tên?”

“Cỡi ngựa biết một chút,cung tên thì chưa bao giờ dùng qua.”

Bát gia gật đầu khẽ rũ xuống mi mắt không nói gì thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.