LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 100

“Anh xin lỗi,” McCade nói. “Anh nên nói thẳng với Vandenberg ngay

khi mở cửa.”

“Anh ấy chẳng tin đâu. Mấy ai tin một anh chàng như anh có thể ngủ

đêm trong nhà một người phụ nữ mà lại nằm trên đi-văng.” Cô hít sâu rồi
thở dài ra. “Thôi. Em cho tất cả là số phận. Có lẽ James và em không thực
sự thuộc về nhau.”

Cô nhìn lên, thấy anh đang quan sát mình chăm chú có vẻ gì rất lạ trên

mặt anh. Chẳng công bằng chút nào. Cô đã mất cơ hội với James
Vandenberg - người cô không thật lòng muốn - bởi vì anh ta nghĩ cô đang
quan hệ với McCade - người cô thật lòng muốn.

Sao đời không thể dễ dàng nhỉ? Sao McCade không nhận ra họ bên

nhau sẽ hoàn hảo biết bao? Sao anh không thể hiểu ra, kéo mình vào lòng
và bảo rằng anh yêu mình điên cuồng chứ?

Bởi vì anh không yêu mày điên cuồng, chính thế. Anh đã không yêu

và sẽ chẳng bao giờ yêu.

McCade thấy mắt Sandy ầng ậng nước, ngực anh thắt lại. Khốn kiếp,

cô thực sự đau khổ về chuyện này. Cô thực sự thích thằng cha Vandenberg
này. “Coi nào,” anh thấy mình nói. “Không tệ thế đâu. Tất cả những gì
chúng ta phải làm là... chia tay.”

Sandy nhìn anh như thể anh điên rồi. “Gì cơ?”

“Ừ thì,” anh lại nói, “Vandenberg thật lòng thích em, đúng không?

Anh ta đã nói rất rõ sáng nay. Vậy em chỉ cần giả vờ em và anh là một đôi
trong vài tuần, cho tới khi dự án này kết thúc. Sau đó chúng ta dàn cảnh cãi
nhau và chia tay.”

Khi McCade nói, ý tưởng này bắt đầu cuốn hút anh. Anh sẽ có cơ hội

đóng vai người tình của Sandy trong mấy tuần. Đó là vai anh có thể đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.