LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 103

thứ tư, nếu cần.” Cô làm dịu lời mình bằng một nụ cười. “Tôi không muốn
nghe bất kỳ lời kêu ca vất vả nào nếu chúng ta cần ở lại phía bắc thêm vài
ngày đâu. Hiểu chứ?”

Khi cả đội lẩm bẩm đồng ý, Sandy đứng dậy. “Được rồi, xuất phát

thôi.” Giờ là chín giờ và là thời điểm để các xe chở thiết bị lên đường. Họ
có cảnh quay lúc mười một giờ khi Harcourt ở trung tâm thương mại của
vùng.

Sandy nhìn lên từ sau máy tính khi McCade thò đầu qua cửa văn

phòng cô.

“Ê gì mà ê,” cô nói với nụ cười. “Anh được nghỉ mà. Làm gì ở đây

thế?”

McCade mở cửa rộng hơn. Anh đang mặc trang phục quần bò áo

phông đặc trưng và xách theo một túi hàng màu nâu. “Anh muốn gặp em
chết đi được.” Giọng khàn của anh trầm xuống, nhưng Sandy biết rằng thư
ký của mình hẳn đang dỏng tai nghe lỏm họ trò chuyện.

“Ê này!”

McCade ngó ra văn phòng ngoài. “Này Laura, chặn tất cả các cuộc gọi

của sếp cô nhé? Cô ấy sắp ăn trưa. Vì thế đừng làm phiền. Hiểu chứ?”

Sandy nghe tiếng cười rúc rích đồng tình của Laura khi McCade đóng

cửa. Anh đẩy khóa một cách kiên quyết vào đúng vị trí. Cô đứng dậy.
“McCade...”

“Đến giờ ăn trưa rồi,” anh thông báo khi dỡ đồ ăn trong túi ra bàn

Sandy.

“McCade, cả xưởng phim đã nghĩ chúng ta có quan hệ thân mật rồi.

Không cần phải khóa mình trong văn phòng ngay giữa ban ngày ban mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.