LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 104

đâu.”

“Chúng ta chỉ ăn trưa thôi mà,” anh phản đối. Anh mở hộp sa lát thịt

gà và đưa lên miệng một dĩa. “Ừm, ngon. Em phải thử món này...”

“Bây giờ khéo một nửa số nhân viên của em đang tính chung tiền đánh

cược đấy, chắc chắn liên quan tới kích cỡ nụ cười của anh khi anh rời đây.”
Sandy khoanh tay.

“Em muốn đi xem phim tối nay không?” McCade vừa hỏi vừa đặt suất

lớn món sa lát ba loại đậu vào đĩa giấy. Rồi anh lại ngồi xuống, gác chân
lên chiếc ghế bên cạnh.

“Anh đang phớt lờ em, McCade,” Sandy bực bội. “Em ghét anh như

thế lắm.”

Anh thả chân rơi phịch xuống sàn và cúi xuống bàn cô, ấn nút liên lạc

nội bộ. “Laura à?”

“Vâng?” Cái loa nhỏ khiến giọng Laura cao và rè hơn.

Anh ấn nút lần nữa. “Chỉ muốn bảo cô biết là chúng tôi không quan hệ

trong này đâu, được chứ?”

Sandy đưa tay vỗ trán mình.

McCade lại ấn nút. “Được chứ?”

“Vâng,” rốt cuộc Laura trả lời.

Anh ngước nhìn Sandy. “Cảm thấy tốt hơn không?”

Cô cười bất chấp cảm nghĩ của mình. “Thanh danh của em hoàn toàn

bị bắn hạ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.